Tuyết Dung

Chương 14



Phần 14

Sáng hôm sau, Dung thức dậy, đi tắm, vệ sinh cá nhân xong đi ra ngoài, đứng trước tủ quần áo, khá nhiều quần áo hiệu mà lúc trước Dung không dám mặc, vì còn là học sinh, ngày hôm nay không còn là học sinh nữa. Dung mặc 1 chiếc váy jean ngắn, cái áo sơ mi màu trắng cột 2 vạt áo lại với nhau để lộ ra phần eo và lỗ rốn. Dung đứng trước gương tự ngắm mình rồi quyết định táo bạo hơn, Dung cởi thêm 1 nút áo trên cùng, để lấp ló áo ngực và bầu vú to tròn. Dung make up rồi xem đồng hồ, 6h30 sáng. Dung lấy điện thoại gọi cho Tân… “Alo… anh đi chưa… Chưa, đang chuẩn bị đi nè… Chờ em xíu nha… ok em…”

Dung cúp máy rồi xuống lấy xe chạy qua bên nhà Tân, hít thở không khí sáng sớm, Dung vui vẻ trên chiếc xe Max sành điệu bậc nhất thời điểm đó. Dung chạy xe thẳng vào quán Karaoke, Dung xuất hiện giống như một ngôi sao tai quan karaoke vào sáng sớm, thằng Tín bảo vệ vội vàng chạy ra dẫn xe Dung vào chỗ để xe dựng bên cạnh chiếc Suzuki Sport của Tân, Dung đi thẳng lên phòng, Tân đang xếp đồ vào balo, Dung vòng tay ôm Tân từ phía sau.

Dung: Hù… ông xã thơm quá ta, ngựa nha.

Tân (xoay người lại): Xịt xíu nước hoa, vì chạy xe đi đường xa, mồ hôi nhiều.

Tân đẩy Dung ra xa 1 chút rồi ngắm nhìn Dung từ dưới lên: Woa, hôm nay bà xã đẹp quá nha… đi đâu hả?

Dung: Hihi, đẹp hông? Hôm nay không còn là học sinh nữa rồi đó, em đi 1 vòng xem có trường nào dễ vào, đăng ký thi.

Tân ngồi xuống ghế, kéo Dung ngồi lên đùi mình: Quan tuần đi, anh chở em đi chọn trường… nghe anh nè, hẹn với mấy đứa bạn đi càfe đi, đi chơi mấy ngày cho thoải mái rồi đi học sau cũng không có trễ đâu mà.

Dung: Anh lạ nha… xúi em đi chơi hoài, không sợ thằng khác tán em hả?

Tân: Không, bà xã đẹp như vậy, đi ra đường cho thằng khác nhìn thấy thèm chơi. Haha.

Dung: Kỳ quá nha… Anh… em muốn… tự nhiên hôm nay hứng quá à.

Tân: Hê hê… biết ngay mà, anh sắp chạy xe, mệt lắm đó.

Dung: Không cần anh làm gì, em muốn anh bắn ra thôi.

Tân: À, hiểu rồi… em sợ anh đi với con khác nên muốn anh hết xăng luôn phải không?

Dung xoay người lại rồi quỳ mở khóa quần của Tân: Ừm, đúng đó… vậy em mới yên tâm.

Tân: Hihi… làm đi, anh không có nên không có sợ gì.

Dung lườm yêu Tân rồi bắt đầu bj, với sự nhiệt tình và sành điệu trong việc bú mút ku thì Tân chỉ chịu đựng được hơn 5 phút là bắn, tinh trùng Tân khá ít, do ảnh hưởng của việc hút hàng trắng và thức khuya nhiều. Tân hôn tạm biệt người yêu rồi xuống lấy chiếc Sport ra phóng nhanh đi. Dung nằm trong phòng bấm game vì còn sớm, bấm game 1 lúc rồi cũng chán, Dung make up nhẹ rồi chỉnh lại trang phục đi xuống dưới, lấy xe chạy đến quán HAT, vẫn còn quá sớm, Dung gọi đồ ăn sáng rồi xem đồng hồ, mới có 8h, còn 1 tiếng nữa.

Ngồi mình suy nghĩ đến việc mấy lão già dê hẹn riêng mình, mà cuối tuần này lại có hẹn chung với thầy Bằng rồi, vậy là ý đồ mấy lão này muốn đánh lẻ trước. Bất chợt Dung nghĩ đến việc chọc ghẹo đám già dê, nếu đã có ý đồ như vậy thì mình phải cho mấy lão quê xệ chơi. Dung tủm tỉm cười rồi lấy điện thoại ra gọi cho ông Tài… “Alo, 9h em ở quán cafe HAT nhé… dạ… hẹn sớm hơn… dạ… xíu gặp anh…” Dung gọi cho ông hòa cũng cùng với nội dung như vậy.

Dĩ nhiên là 2 lão già hòa và Tài đồng ý ngay. Dung cúp điện thoại, ngồi cười thích thú khi nghĩ đến cảnh xíu nữa mấy ổng tẽn tò khi đụng mặt nhau. Bỗng điện thoại đổ chuông, là ông Du gọi… “Alo, em à… xíu nữa anh có anh Tuy nữa nhé… ừm, cũng lâu rồi không gặp em nên anh Tuy cùng đi… ok em… lát gặp em…” Vậy là có đủ bộ tứ dâm dê, Dung thích thú cười thầm.

Mới 8h45 mà 2 ông Du và Tuy đã đến điểm hẹn, ông Tuy nhanh chóng kéo ghế ngồi kế bên Dung như là sợ thằng bạn dành mất vị trí đắc địa. Cả 3 ngồi ở 1 vị trí riêng tư nhất trong quán càfe sân vườn HAT.

Ông Tuy: Em đẹp quá, hớp hồn anh luôn à.

Dung: Hihi, lâu rồi không gặp anh, anh khỏe không?

Ông Tuy: Khỏe, gặp em sẽ khỏe hơn bình thường nữa đó.

Máu dê nổi lên, ông Tuy để tay xuống đùi Dung, vuốt nhẹ nhẹ, Dung vội đẩy tay ông Tuy ra cười ngại ngại.

Dung: Sao không hẹn thầy Bằng và mấy anh kia luôn, lâu rồi không gặp mọi người.

Ông Du: À, cũng ít liên lạc với mấy người đó, có anh và anh Tuy là hay liên lạc.

Dung: Dạ, em vẫn nói chuyện với mấy ảnh.

Ông Du: Ừm, thật ra anh và anh Tuy không có thân thiết lắm với mấy người đó.

Dung: Ủa, vậy hả? Em không biết đó, tưởng mấy anh thân thiết.

Ông Tuy: Thôi, anh thì thẳng tính, thích nói thẳng à.

Dung: Dạ, anh cứ nói đi.

Ông Tuy: Hôm nay tụi anh hẹn em ra là cũng muốn hỏi ý em 1 việc. Nhưng nói trước nếu không vừa lòng em thì đừng giận bọn anh nhé.

Dung: Dạ. Em không giận đâu. Hihi.

Ông Tuy: Bọn anh muốn mời em vào chung nhóm của bọn anh, tụi mình có thể thỉnh thoảng đi du lịch, hẹn gặp ăn uống, vì nhóm anh thích du lịch và đam mê chụp hình, em sẽ là người mẫu trong nhóm.

Dung: Dạ, sẵn sàng thôi anh. Hihi có thời gian rảnh thì anh em mình hẹn gặp cũng vui mà. Em cũng thích du lịch và chụp hình.

Ông Du và Tuy mừng rỡ tươi cười, đúng lúc này có 2 người đàn ông cũng trạc tuổi ông Du và Tuy đến, cả 2 ông đều dỏng cao, thân hình vừa phải, không ông nào có bụng bia như thầy Bằng, đúng là dân thích đi du lịch, nên nhìn khá bụi bặm có nét nghệ sĩ. Ông Du giới thiệu.

Ông Du: Giới thiệu với người đẹp, đây là anh Tú và anh Duy, trong nhóm của tụi anh.

Dung (bất ngờ): Dạ, chào 2 anh.

Ông Tuy: Thì như đã nói lúc nãy, nhóm mình bây giờ có 5 người rồi nhé, hôm nay thật vui khi Dung đồng ý tham gia nhóm và làm model cho nhóm mình.

Dung: Hơ… em… khi nãy em tưởng có 2 anh…

Ông Du: Sao em? Em đồng ý rồi nha, đừng nuốt lời nha.

Dung (hơi ngượng ngùng): Không… hihi… không sao… đông vui mà.

Dung suy nghĩ trong đầu… “chết cha rồi, không ngờ 2 cha nội này có ý đồ như vậy… lỡ hẹn mấy ông kia rồi… phá như vậy thấy tội nghiệp mấy ổng quá…”

Dung đang suy nghĩ lo lắng thì ông hòa điện thoại… “Alo, em tới chưa… dạ, tới rồi… em ngồi ở đâu… dạ, ở đây…” Từ xa ông hòa thấy Dung đang ngồi với ông Du và nhóm bạn… ông hòa hơi khựng người, nhưng vẫn phải đi lại vì cũng không tìm ra cách nào tốt hơn để xử lý. Ông hòa đi cùng 1 người bạn, cũng tầm tuổi mình, ông này thì nhìn to con, tóc bạc và đeo kính, ăn mặc chỉn chu, có vẻ là dân làm ăn lớn.

Ông hòa rơi vào tình huống thế này thì cũng không còn cách nào khác ngoài việc xử lý giả lả để giữ uy tín với người bạn, ông hòa vừa ngồi xuống chưa kịp giới thiệu với mọi người về người bạn đi chung thì điện thoại Dung đổ chuông, là ông Tài gọi. Nội dung cuộc gọi cũng y chang ông hòa khi nãy, và ông Tài cũng dẫn theo bạn, không phải 1 người như ông hòa mà tới 2 người, nhìn vào là biết ngay 2 người bạn ông Tài là người nước ngoài, cao to và ngăm đen, đen hơn cả ông Tài.

Cả đám yên vị tại 1 góc trong quán cafe HAT, phải ghép 3 chiếc bàn lại để đủ chỗ cho 9 người đàn ông và 1 cô gái ngồi. Ông hòa giới thiệu bạn mình với Dung.

Ông hòa: Đây là anh Tâm, anh Tâm là dân Daklak cũng kinh doanh càfe và tiêu giống như anh.

Dung: Da, chào… anh.

Ông Tài: Đây là Jerome và Phillip, giáo viên anh văn củng trung tâm với anh.

Dung: Dạ… nice to meet you sir.

Cả đám giới thiệu qua lại 1 cách rộn ràng, 4 ông Tài, hòa, Du, Tuy nhìn nhau nổ đom đóm con mắt, cười cợt 1 cách ngượng ngùng. Dung cũng giao lưu nói chuyện với những người bạn mới, chẳng bao lâu Dung hết ngượng ngùng với tình huống. Nhưng cảm giác thấy có lỗi khi nhìn 4 ông bạn cũ, không ngờ 1 chút nghịch ngợm của mình lại đặt mấy ổng vào tình huống khó đỡ với bạn của mấy ổng như vậy.

Chương trước Chương tiếp