Tuyết Dung

Chương 62



Phần 62

Sáng hôm sau, Dung gọi phone cho nhân viên dặn dò vài việc ở Studio, vì là ngày đầu tiên đi làm nên Dung muốn đến chỗ làm sớm. Dung dẫn xe ra với ý định là sẽ ghé tiệm phở ăn sáng rồi mới đến công ty, vừa ra khỏi cổng nhà đã thấy ông Tài đứng đó với chiếc xe ô tô đời mới của ông Chiến, bà Mai ngồi trong xe vẫy tay chào, Dung chưa kịp ngạc nhiên thì bà Mai đã nói.

Mai: Cất xe đi, đi ăn sáng rồi cô chở tới công ty luôn.

Dung: Ơ… dạ thôi, con ngại quá, để con tự đi.

Mai: Đừng từ chối, cô có chuyện muốn nói với con.

Dung: À, dạ, vậy cô chờ con dẫn xe vào…

Ông Chiến mở của xe cho Dung vào, rồi lên vị trí tài xế làm nhiệm vụ của người tài xế 1 cách nghiêm túc, Dung ngồi trong xe với tâm trạng hồi hộp pha chút lo sợ, Dung cố rướn mắt nhìn vào gương chiếu hậu để tìm đồng minh cho bớt lo lắng, nhưng ông Tài vẫn tập trung lái xe mà không nhìn Dung. Bà Mai phá vỡ không khí im ắng trong xe bằng cách click vào control monitor, 1 bản nhạc Hit của giới trẻ vang lên, Dung bớt căng thẳng nên bắt chuyện với bà Mai.

Dung: Cô cũng nghe nhạc này à.

Mai: Ừ, mê lắm luôn, bài này đang hit mà…

Dung nhìn bà Mai lắc lư rồi hát theo lời điệp khúc của bài hát, Dung nhanh chóng hòa đồng cùng bà Mai, Dung cũng lắc lư và hát theo bà Mai, 2 cô cháu bỗng nhiên thân thiết, cả 2 cười lớn sau khi kết thúc bài hát. Xe dừng trước 1 quán ăn lớn. Dung và bà Mai đi vào trong, có vẻ như bà Mai là khách quen, nhân viên nhanh chóng dẫn 2 người đến 1 khu vực VIP, trên tầng thượng, cực kỳ sang chảnh và riêng tư. Dung và bà Mai trò chuyện thân mật dần lên, ăn xong cả 2 ngồi uống cafe, bà Mai bắt đầu vào việc chính.

Mai: Dung nè, việc con đồng ý làm thư ký cho lão Chiến nhà cô vì lý do gì, cô biết đấy.

Dung: Ơ, dạ, ý cô là sao?

Mai: Con yên tâm, cô không trách con, cô hiểu tính chồng mà, mất nết lắm.

Dung tỏ ra rất bản lĩnh: Không, con hiểu cô đang nghĩ gì. Ngay lập tức con sẽ đi về nhà và không đến công ty nữa, để cô biết là không có gì.

Mai: Con đừng quá căng thẳng vậy, cô ok mà.

Dung: Con không hiểu cô nói gì, nhưng con đoán là cô đang nghĩ con có ý đồ với chú Chiến, con sẽ không đi làm.

Mai: Tại sao không đi làm? Dại vậy, con bình tĩnh nghe cô nói đã.

Dung nói với giọng điệu cương quyết: Dạ, vậy cô nói đi, con nghe.

Mai: Haiza… nói thiệt nha, hơn 20 năm sống chung với lão Chiến, đây là lần đầu tiên cô bắt được tin nhắn của lão.

Dung bắt đầu lúng túng, không còn tỏ vẻ cương quyết nữa: Tin… tin nhắn gì ạ?

Mai: Thôi mà, con đừng căng thẳng nữa… việc hôm nay con mang vớ đi làm là cô biết mà. Hihi…

Dung: Ơ… dạ… con… xin… lỗi…

Mai: Gì mà xin lỗi… cô muốn nói chuyện trên tinh thần vui vẻ với con, không căng thẳng gì nha cưng. Hihi…

Dung: Dạ… cảm ơn cô.

Mai: Thằng cha đó, bạn của con trai nó cũng không tha… việc qua lại lâu chưa?

Dung: Dạ… thì hôm đi chơi đó cô.

Mai: Cô cũng đoán vậy. Con rất đẹp, nên mấy thằng cha mất nết là sẽ dụ con ngay. Hihi…

Dung: Dạ, cô cũng đẹp. Hihi… cô cũng bị… dụ đó…

Mai: Ừ, hihi… con nghe cô, cứ đi làm và… chuyện của ai nấy lo, cô không quan tâm chuyện của con, ngược lại, con cũng đừng quan tâm chuyện của cô.

Dung: Dạ, con biết rồi.

Bà Mai đưa Dung đến công ty và đi vào cùng Dung chào hỏi mọi người trong công ty, Bà Mai tỏ ra rất thân thiện với Dung, khiến cho ông Chiến thấy an tâm trong lòng. Mọi nhân viên trong công ty cũng không xì xầm soi mói gì, vì ai cũng nghĩ Dung là con cháu trong nhà của bà Mai. Ngày đầu đi làm nhưng thực chất là để hợp thức hóa việc Dung nhận “trợ cấp” hàng tháng cho việc làm bồ nhí của ông Chiến, công việc thì không quan tâm, Dung chỉ quan tâm đến việc làm thế nào để đáp ứng nhu cầu tình dục của ông sếp những khi ổng cần.

1 tuần lễ trôi qua nhanh, Dung đến công ty được đúng 2 ngày, cũng là 2 ngày ông Chiến dẫn Dung đi “gặp khách”. Ông Tài ít có cơ hội tiếp xúc Dung vì ông Chiến tự lái xe đưa Dung đi “gặp khách” nên cũng không có nhiều thông tin để báo cáo cho bà Mai.

Ngày đầu tuần, Dung không đến công ty vì bận đi làm tóc tại 1 cửa hiệu quen, Mạnh gọi cho Dung.

Mạnh: Alo em, hôm nay anh không đón em đi tập được, có nhiều đơn hàng, anh xuống dưới xưởng Bình Dương, em đi một mình nhé.

Dung: Vậy à, khi nào anh về?

Mạnh: Chắc về khuya, không chừng gần sáng.

Dung: Dạ, vậy anh nhớ ăn uống vào nha, sáng mai gọi em.

Mạnh: Ok em.

Dung off phone nhìn đồng hồ thấy mới 4 giờ chiều, Dung tiếp tục ngồi làm tóc, ngắm nhìn mình trong gương mái tóc vàng vừa nhuộm, bỗng Dung chợt nhớ ra hôm trước có hứa sẽ gọi cho bà Mai đi cafe khi rảnh, Dung lấy phone gọi cho bà Mai.

Dung: Hello cô đẹp, hôm nay con rảnh nè, cô cháu mình đi ăn tối không?

Mai: Tiếc quá, tối nay cô có hẹn rồi, sorry cưng nha. Ủa, con không đi Phú Quốc với ông Chiến à?

Dung: Dạ không cô ơi, đi qua đêm sao con dám. Hihi…

Mai: Gớm à, làm như ngoan lắm, cô tưởng lão mang con theo chứ, lạ thật, mấy khi có cơ hội. Coi chừng lão có mèo khác đó nha.

Dung: Không có đâu, tại con không chịu đi đó chứ, mới đi làm mà đi vậy chồng con nó nghi là mệt á. Hihi. Dễ gì có ai hơn con mà đòi có mèo khác. Haha…

Mai: Ờ, haha. Cũng cao tay quá ha cưng, haha…

Dung: Hihi cũng đủ cho ổng không thèm ai khác thôi cô. Hihi…

Mai: Haha. Zui ha… à… mà nè, tối nay cô hẹn chú Dũng với mấy người bạn… nếu con không ngại thì… đi chung luôn.

Dung: Ờ… cũng kỳ… thôi… cô đi chơi với chú cho tiện… con có biết ai đâu… ngại…

Mai: Ờ… tùy con… à… nhưng mà… đi đi… cô giới thiệu bạn của ông Dũng cho con. Haha…

Dung: Thôi… giới thiệu làm chi… con đâu có cần đâu…

Mai: Hihi. Thì giới thiệu cho quen biết thêm thôi, biết nhau sau này đi chơi chung cũng vui mà.

Dung: Ờ… nhưng… có chú Dũng à… ngại…

Mai: Không sao, tối cứ đi rồi sẽ rõ, không gì đâu.

Dung: Ơ… dạ… vậy cô nhắn địa chỉ cho con, tối con qua.

Mai: Ok, để cô nhắn liền, 7 giờ nha.

7 giờ tối, Dung bắt taxi đến nhà hàng Buffet trong 1 khu căn hộ cao cấp. Dung bước vào thang máy và nhanh chóng bấm số đi lên tầng thượng của tòa nhà như lời bà Mai nhắn, Dung nhanh chóng tìm ra vị trí bàn ăn của bà Mai và những người bạn. Dung tiến lại bàn khá ngượng ngùng, nhanh chóng ngồi xuống chiếc ghế còn trống, ngay bên cạnh 1 người đàn ông. Bà Mai đang ngồi đó cùng 3 người đàn ông, bà Mai nhanh chóng giới thiệu.

Mai: Đây là anh Tính, anh So, đây là bé Dung, nhân viên trong công ty em.

Ông Dũng vội chen ngang vào: Ơ, còn anh nữa, em không giới thiệu cho bé biết.

Mai: Haha anh này không được giới thiệu nha.

Dung nhanh chóng bớt ngượng ngùng vì không khí của mọi người cũng khá vui tính: Dạ, con cũng không cần biết chú này nha cô… con chào chú Tính, chú So.

Ông So nhanh chóng đưa tay ra bắt tay Dung, rồi ông Tính cũng vậy. Qua cuộc trò chuyện Dung biết được ông So là người gốc Hoa, ông Tính thì là người Sài Gòn, cả nhóm ngồi ăn uống và trò chuyện vui vẻ. Ông Dũng thỉnh thoảng cũng liếc nhìn Dung với ánh mắt đưa tình, Dung thì cố ra vẻ không để ý đến ánh mắt đó. Dung đứng lên đi lấy đồ ăn, một lúc sau Dung quay lại bàn thì thấy có thêm 2 người đàn ông nữa, bà Mai lại giới thiệu đó là ông Sinh & ông Bảy. Cả nhóm đàn ông thay trò chuyện rất bình thường, không hề có hành động gì là quấy rối nên Dung cũng tỏ vẻ nghiêm túc trong trò chuyện. Bà Mai rủ Nhung đi lấy nước uống. Tới chỗ lấy đồ uống, bà Mai mở lời.

Mai: Thấy sao bé?

Dung: Thấy sao gì ạ. Hihi…

Mai: Thấy mấy ông đó sao?

Dung: Có sao đâu cô. Hihi…

Mai: Chọn một ông cho tối nay đi. Haha…

Dung: Ui trời, cô giỡn hoài nha.

Mai: Thiệt đó, không giỡn, mấy cha đó trong nhóm đi chơi của cô với chú Dũng, thoải mái luôn.

Dung… dạ… mà con đi ăn cho vui thôi… nhóm cô chú con không hợp.

Mai: Gì mà không hợp, đi chơi vui thôi, xong thân ai nấy lo.

Dung: Dạ… nhưng mà… mấy chú… lớn không à… kỳ lắm… hihi…

Mai: Lớn gì chớ… cỡ con thì phải mấy cha này, dzữ thần lắm đó. Haha…

Dung: Ui… hihi… thôi cô, còn lớn hơn chú Chiến. Hihi…

Mai: Haha… ông Chiến thì ăn thua gì, yếu sinh lý. Haha…

Dung: Ui… không dám yếu đâu nha cô… Ờ, mà chắc thua chú Dũng… hihi…

Mai: Thua chắc luôn. Haha… thôi tùy con nha. Cô lại bàn trước, nói với mấy ổng vài câu rồi con hãy lại nha.

Dung: Ơ… cô nói gì?

Mai: Nói con không chịu ai hết. Hihi…

Dung: Dạ… mà… thôi… cô đừng nói vậy… để tự nhiên đi.

Mai: Ok… haha… cô hiểu rồi.

Bà Mai lại bàn, Dung đang lấy thêm ít trái cây thì bỗng nhiên có người gọi.

Yến: Ui chị Dung, đi đâu đây?

Dung: Ơ… em là…

Yến: Yến đây, bạn trong nhóm tụi thằng Huy, Bo…

Dung: À, chị nhận không ra luôn, chị đi với mấy người trong chỗ làm, em khỏe không?

Yến: Em khỏe, lâu quá không gặp chị. Chị sao rồi, còn gặp đám thằng Huy, Bo không?

Dung: À, cũng ít gặp. Hihi… em đi ăn với Châu à?

Yến: Không chị, em đi ăn tối với Ba em, nhà em bên kia đường mà… à, cho em số phone chị đi.

Dung đọc số phone cho Yến rồi quay lại bạn, thấy có tin nhắn lạ “Em là Yến nè”… Dung save số phone của Yến rồi nhắn lại…

“Ok, cô gái đẹp trai”

Dung ngồi nói chuyện cùng mọi người nhưng thỉnh thoảng lại liếc qua phía bàn của Yến, thấy con bé hay hay, quần áo thùng thình, nhưng rất hợp thời trang kiểu giới trẻ, nhìn gu ăn mặc của Yến thì không khó để nhận ra đây là cô gái tomboy. Yến cũng thỉnh thoảng nhìn về phía Dung, bắt gặp ánh mắt Dung đang nhìn mình cũng khẽ mỉm cười. Bà Mai nhắn tin cho Dung.

Mai: Sao rồi, chọn ông nào?

Dung: Hihi. Thôi để hôm khác đi cô.

Mai: Buồn vậy, chê mấy ông này già à?

Dung: Dạ, bạn chú Dũng có ai trẻ hơn không? Hihi…

Mai: Bạn trong nhóm cỡ này không à, tính hôm nay rủ con đi over night với mấy ổng.

Dung: Ui cha, không đâu cô ơi, mới gặp lần đầu, hôm khác đi.

Mai: Đánh nhanh rút gọn, hay vậy nha: Đi chơi 1 tối bằng 1 tháng lương, con ok thì cô sẽ nhắn cho mấy ổng.

Dung nhìn bà Mai khẽ lắc đầu mà không trả lời tin nhắn. Bà Mai lại vui vẻ trò chuyện, một lúc sau lại nhắn tin cho Dung.

Mai: Sao rồi, coi như nể mặt cô, đi chơi cho vui thôi.

Dung: Dạ, vậy cô nói với mấy chú đi.

Mai: Ok, chọn ai? Để cô nói người đó.

Dung: Con không biết, hên xui đi cô. Con qua bàn người bạn nói chuyện xíu, cô nói mấy chú cho tiện nha.

Mai: Ok…

Dung nhìn qua bàn Yến, thấy Yến chỉ ngồi đó với 1 người bạn gái với dáng vẻ cũng tomboy hơn cả Yến, lúc này Ba của Yến không ngồi đó, có vẻ như ông ấy đã đi về trước. Dung tiến lại bàn của Yến ngồi xuống bắt chuyện, Yến nhanh chóng nhích người qua 1 bên cho Yến ngồi xuống bên cạnh và nhanh nhảu giới thiệu.

Yến: Đây là Oanh, gọi nó là thằng nha chị, giống em. Haha…

Dung: Chị là Yến, chào em trai. Hihi…

Oanh: Chào chị đẹp, đẹp gái quá à, dễ thương. Hihi…

Dung: Nhìn Oanh & Yến cũng dễ thương mà. Hihi…

Yến: Dễ thương mà còn thương dễ lắm nha.

Dung: Hihi. Ủa, hom nay Châu bận hay sao mà không đi chung?

Yến: Bỏ rồi. Hihi… em với Châu đâu còn quen nhau nữa.

Dung: Oh, lâu chưa?

Yến: Cũng hơn tháng nay rồi, kiếm con khác quen, thằng này cũng vậy nè, 2 đứa đang tán 2 em kia. Hihi…

Dung: Hihi, cũng sát gái qua ha, mà nhìn đẹp trai vậy chắc cũng nhiều cô mê.

Oanh: Hihi. Oanh là Oanh mê Dung rồi đó, chắc phải tán mới được. Haha…

Yến: Tao cũng mê chứ đâu phải mình mày. Haha…

Dung: Ghẹo hoài, chị… à… Dung tưởng thiệt đó nha. Hihi…

Bất ngờ Yến đặt tay lên đùi Dung rồi hỏi: Chút nữa đi cafe không?

Dung bịt bất ngờ với hành động của Yến: À… ừm… Dung… đang đi với mấy người bạn mà.

Dung nhìn qua phía bàn của mình thì thấy ông Dũng và bà Mai đừng lên chào mọi người đi trước. Bà Mai nhắn tin cho Dung.

Mai: Xong rồi đó nha bé, 1 tháng lương cho 1 ông. Tiếp luôn 4 ông luôn đi.

Dung: Khiếp, cô làm như con là trâu. Không khỏe như cô đâu. Hihi…

Mai: Hihi, cô từng với cả 4 ông này với chú Dũng rồi, cũng phối hợp nhịp nhàng lắm, thử đi cho biết.

Dung: Eo ôi. Hihi… hên xui đi cô. Hihi…

Mai: Ok, cô chú đi trước, bye nha.

Dung chào Oanh & Yến: Dung… về bên đó nha, có gì gặp sau nè.

Yến: Ừm, bọn Yến cũng về luôn.

Dung bất ngờ nhìn thấy Oanh đang nhìn với ánh mắt níu kéo, Dung khẽ nhíu mắt ra kiểu tinh nghịch đứng lên, Yến cũng đứng lên đi lại quầy reception. Dung liếc qua thấy Oanh vẫn đang nhìn mình và vội vàng đứng lên. Dung liếc ra phía sau rồi đi lại phía quầy nước để đổi 1 ly nước khác. Đúng như dự đoán của Dung, Oanh cũng đi về phía đó, Oanh đến bên cạnh Dung cũng làm như đang lấy nước. Bất ngờ Oanh đưa nhanh chiếc phone cho Dung…

“Cho xin số phone”

… Dung phản ứng ngoan ngoãn như bị bỏ bùa, vội cầm lấy chiếc phone bấm số của mình, tay Dung run run như đang làm chuyện mờ ám, bấm số xong Dung vội vàng để chiếc phone xuống bàn. Bỗng nhiên Dung thấy hồi hộp khi bắt gặp ánh mắt Oanh nhìn mình đắm đuối, Dung lúng túng vội để ly nước xuống bàn rồi đi vội vào toilet. Dung ngồi trong toilet thở mạnh, tim đập nhanh, cảm nhận của Dung giống như đang bị trúng tiếng sét ái tình…

“Gì vậy trời… không lẽ mình… vớ vẩn… nó là con gái…”

… Dung lấy 2 tay vỗ nhẹ lên 2 má cho bớt ửng đỏ, hít 1 hơi thật sâu rồi mờ cửa bước ra. Ôi trời, Dung giật mình khi Oanh đứng đó ngay bồn rửa tay, Dung lúng túng đi lại phía bồn rửa tay, nhìn cử chỉ bối rối của Dung khiến Oanh nhếch mép cười nhẹ. Oanh lên tiếng trước.

Oanh: Đúng số phone không đó? Hihi…

Dung: Dạ… đúng… mà… hihi…

Oanh: Ừm, Oanh… anh… có gọi qua rồi… nhớ lưu nha.

Dung: D… ạ… ừm… lưu mà… à… D… ung… à… em đi trước…

Dung vừa quay chân bước đi thì rất nhanh Oanh nắm lấy tay Dung kéo lại phía mình, rất nhanh Oanh ôm chặt Dung rồi kê miệng vào miệng Dung hôn, Dung bỗng nhiên cứng đờ người, mắt mở to nhìn Oanh. Sau 1 lúc thấy Dung không phản kháng, Oanh bắt đầu ấn sâu môi mình môi Dung rồi từ từ há miệng đưa lưỡi mơn trớn xung quanh môi Dung, miệng Dung vẫn cắn chặt, mắt mở to nhìn Oanh, cảm giác lạ lẫm lần đầu xâm chiếm lấy suy nghĩ của Dung. Lần đầu Dung cảm nhận được 1 đôi mềm mại của 1 người con gái đang hôn mình. Dung không cảm thấy có cảm giác gì là quá ghê gớm, trái lại nó có chút hứng tình. Bỗng nhiên Dung bùng tỉnh đẩy Oanh ra…

“Ui… xin… lỗi… em phải đi…”

… Dung đi nhanh ra ngoài…

“Nhớ lưu số phone nha…”

“D… ạ…”

Dung đi lại bàn của mình ngồi xuống hỏi bâng quơ.

Dung: Ủa, cô chú đi đâu vậy.

Ông So ngồi kế bên lấy tay đặt lên đùi Dung vuốt nhẹ nhẹ, ghé vào tai Dung nói: Đi làm chuyện sung sướng. Hê hê.

Dung cố bình tĩnh để trở lại với thực tại, Dung nhận ra bắt đầu có tín hiệu khi bàn tay của ông So đang vuốt nhẹ đùi mình, Dung khẽ né người quay qua cười nhẹ: Hihi. Dạ, chú So giỡn vui.

So: Thiệt mà, chút nữa đi với anh nha.

Dung không trả lời mà chỉ nhìn qua ông So cắn nhẹ môi, với ánh mắt gợi tình, bàn tay ông So bạo dạn hơn vuốt ve đùi Dung. Ông So đứng lên đi lấy đồ uống, ông Sinh và ông Bảy cũng đi theo. Ông Tính từ phía đối diện Dung nhanh chóng đứng lên đi lại ngồi bên cạnh Dung, ông Tính nhìn Dung cười nhẹ, Dung cũng ngượng ngùng nhìn ông Tính rồi cúi mặt nhìn vào ly nước. Ông Tính vòng tay qua ôm eo Dung rồi nói nhỏ.

Tính: Cặp mông đã quá bé. Hê hê…

Dung lí nhí: Dạ… hihi…

Ông Tính vuốt ve cặp mông Dung qua lớp vải mỏng của chiếc váy ngắn mà không nói gì, Dung vẫn ngồi im lặng mà không phản ứng gì. Một lúc sau 3 ông kia cũng quay lại. Ông Tính vẫn ngồi đó mà không di chuyển về chỗ cũ. Ông So nhìn Dung và 3 ông bạn cười nhẹ rồi lên tiếng.

So: Thôi, tan hàng nhé, bé Dung và tui đi uống gì đó, mấy ông qua chỗ em Mai ha.

Tính: Ơ, đi đâu? Tui đi chung được không? Hê hê…

So nhìn Dung hỏi: Cưng thấy sao?

Dung lí nhí trả lời: Hơ… dạ… con sao cũng được.

Ông Sinh nhanh chóng vào cuộc: Chú cùng đi luôn nha.

Ông Bảy: Đi hết luôn cho rồi. Haha…

So: Hết luôn thì sao bé Dung chịu nổi. Hê hê… bé thấy sao?

Dung: Hơ… dạ… con sao cũng được mà… nhưng đi đâu… hihi…

So: Đi xuống căn hộ gần đây thôi, bên kia đường kìa.

Dung: Là… vào đó… mấy chú… muốn làm gì…

Tính ghé vào tai Dung nói nhỏ: Vào đó chơi tập thể bé. Hê hê…

Dung: Thôi… chú kỳ quá… không được đâu.

Ông So thấy tình hình có vẻ không được như ý, liền lên tiếng: Giỡn thôi bé, hay là tụi mình xuống dưới uống gì đó nhỉ.

Cả nhóm đồng ý di chuyển xuống quán rượu ở tầng lửng, Tại 1 phòng VIP trong quán rượu, Dung cũng nhanh chóng hòa nhập vào những câu chuyện cùng 4 người đàn ông mới quen mà không còn quan tâm đến việc ông Dũng và bà Mai đang ở đâu. Sau 1 tiếng đồng hồ, mọi người cũng uống cũng khá nhiều, Dung bắt đầu thoải mái khi có hơi men, cả 4 người đàn ông cứ thay nhau vuốt ve sờ soạng hết mông, vú rồi đến giữa 2 đùi Dung, thỉnh thoảng có ông lại hôn lên môi Dung, cả nhóm cười phá lên rồi lại uống, lại cười nói.

Bỗng nhiên ông So lên tiếng: Thôi cũng trễ rồi, tan hàng nhé.

Dung: Ok, zìa thui… cảm ơn mấy chú nhiều, hôm nay con zui lắm. Hihi…

Bảy: Zìa đâu? Hôm nay bé ngủ 1 mình à?

Dung: Hihi… dạ… zìa nhà ngủ 1 mình. Hihi…

Bảy: Tội chưa. Hê hê…

Tính: Thôi vậy nha, bây giờ bé chọn đại 1 người đi ngủ tối nay với bé đi.

Dung: Ơ… sao con chọn được… mà mấy chú… già quá… con sợ…

Tính: Sợ gì…

Dung: Sợ… hihi… mà thôi… con không chọn đâu… tùy mấy chú…

So: Vậy oẳn tù xì à. Haha…

Dung: Hihi… sao cũng được.

Sinh: Bé nói vậy mà mấy ông không hiểu sao? Đi hết luôn.

Dung: Haha. Có chú Sinh là hiểu con nè. Haha…

So: Chơi 4 luôn à. Hê hê…

Dung nhìn ông So cắn môi với ánh mắt gợi tình: 4 người cùng lúc nha. Hihi…

Chương trước Chương tiếp