Anh hùng tiếp bước tại dị thế
Chương 4
Lúc này mẹ cậu đã không nói lên lời được nữa, nàng quá đỗi tự hào về con trai xuất sắc của mình.
– Mẹ, con muốn mẹ đứng đầu trong hàng ngũ y sư trong gia tộc. Sau đó mẹ hãy dùng ảnh hưởng của mình điều chỉnh lại cách tập luyện của thiếu niên trong gia tộc mình.
Sau đó cậu nói lý luận của mình với mẹ. Thư Y hỏi con trai sao biết được thì cậu nói dối rằng đã đọc được trong 1 tạp lục cổ. Cuốn sách được hồn lực bảo vệ, sau khi cậu đọc xong đã bị phân hủy thành bụi trần.
Nàng hoàn toàn tin tưởng ở con và bắt đầu luyện tập để chế ra các chất dịch con trai đã nêu.
Vậy là mẹ miệt mài luyện tập để thuần thục chế luyện và nâng cao công dụng các loại thuốc, còn cậu cũng phân tích để tìm ra những phương thuốc dễ ứng dụng trong lúc này. Y phường của mẹ là nơi thích hợp nhất với cậu lúc này, vừa yên tĩnh lại thoải mái dược tài cho cậu thí nghiệm.
Ngày hội 3 năm 1 lần của các chức nghiệp trong gia tộc chính thức bắt đầu. Nguyễn Gia quá to lớn chỉ riêng phả hệ chữ Thiên đã cả ngàn. Chữ Địa thì quá khó đoán còn chữ Huyền với chữ Hoàng chắc ít cũng hơn 100 vạn. Chẳng thế mà tộc địa lớn ngang ngửa 1 thành phố ở thế giới trước.
Hiện tại tộc nhân hướng theo 2 phe cánh khác nhau. Phía đang mạnh và có quan hệ gần gũi với Nhật Nam là tộc trưởng và cũng là đại bá Nhật Minh của cậu. Đại bá được ủng hộ của tam cô tứ cô, chồng cả 2 người là thợ rèn cao cấp trong gia tộc, cộng thêm mẹ và bác dâu cậu là y sư cao tầng nên vị trí đó gần như bất động. Thực ra ông cố giữ ghế tộc trưởng vì cha cậu mà thôi, ông lo nếu rời ghế thì người khác sẽ chiếm lấy quyền lợi chữ Thiên của gia đình cậu.
Đối thủ của đại bá là đại trưởng lão với 1 thợ rèn cao cấp và 2 y sư đứng đầu. Hôm nay họ muốn 1 y sư nữa của họ thượng vị thế chỗ Thư Y, nếu vậy bên họ sẽ có thêm tiếng nói trong gia tộc.
Kiểm tra trình độ rèn đúc thì tam cửu tứ cửu cậu đều vượt qua êm đẹp mà không ai đứng ra khiêu chiến.
Kiểm tra y đạo mới khiến mọi người chú ý. Ai cũng biết tranh chấp sẽ xảy ra ở mấy chiếc ghế cao tầng chức nghiệp này.
Kiểm tra đều đạt thì 1 tiếng nói phía đại trưởng lão vang lên.
– Tôi cũng muốn đứng vào hàng ngũ y sư cao tầng của gia tộc. Tôi muốn khiêu chiến Lê Thư Y, nếu nàng ấy thua xin hãy làm y sư bậc 2 nhường vị trí cao tầng cho tôi. Luật gia tộc cũng cho phép và cổ vũ điều này.
Một người nam trẻ tuổi trong bộ thanh sam chỉ quạt về phía Thư Y. Hắn là Nguyễn Hồng Phúc, em trai nhỏ nhất của đại trưởng lão Nguyễn Hồng Phong, hắn đã tầm sư học đạo 2 năm nay giờ mới trở về và muốn tăng thanh thế cho huynh trưởng mà khiêu chiến Thư Y. Đại bá muốn lên tiếng trì hoãn cuộc tỷ đấu này bằng lý do Nhật Quang bị thương thì Thư Y đã lên tiếng.
– Tôi đồng ý, nhưng tránh mất thời gian của mọi người, cậu cứ đứng đó. Tôi sẽ điều chế thuốc của mình ngay tại đây, nếu cậu tự tin chế ra thứ ngang bằng thì hãy lên.
– Thật quá tự tin chẳng khác gì phu quân của mình. Cô ta không sợ nói to đau đầu lưỡi sao.
Mọi người xì xào to nhỏ còn Thư Y điềm tĩnh bước lên bục, cậu trai muốn lên đối đầu thì đại trưởng lão ngăn lại.
Thư Y như nàng tiên áo trắng nhẹ nhàng nhưng thuần thục trong mọi động tác. Dịu dàng mà ưu nhã, cử chỉ của thân thể cô lôi cuốn khiến mọi người không rời mắt. Nhất là đàn ông, hầu hết trong lòng họ đều ước ao.
Cô đang điều chế thuốc đắp cho người gãy xương đứt gân. Với những dược vật mà đến người đứng đầu trong y sư cao tầng cũng không thể tin, chỉ vài phút cô đã hoàn thành. Cô giới thiệu về công dụng của nó.
– Đây là sinh cốt tán, chỉ cần bôi lên đoạn xương gãy rồi băng bó cẩn thận. Trong vòng 3, 4 ngày là bước đi bước nhỏ được. 7 ngày là liền xương như cũ.
Cô gọi con trai đến và cho mọi người thấy chân cậu đã lành hẳn, hoàn toàn có thể chạy nhảy giống như không có chuyện gì. Mặc dù cậu đã ngã được hơn 10 ngày nhưng cũng là kỳ tích không thuốc trị thương xương cốt nào làm được. Ngoài ra còn có 1 tộc nhân gãy chân 4 ngày trước cũng làm chứng khi bước vài bước nhỏ trước mắt mọi người.
Người nam thanh niên đã thách đấu trước đó giờ chỉ biết im lặng. Loại thuốc cô vừa điều chế ra hắn không có khả năng theo kịp. Hắn nhìn sang Nguyễn Hồng Phong với ánh mắt xin lỗi, đại trưởng lão chỉ còn biết phẩy tay lắc đầu. Nhưng lúc nay Thư Y nói tiếp.
– Tôi muốn khiêu chiến người đứng đầu của y đạo viện. Tôi muốn tỷ thí kín vì lo lắng sẽ lộ bí mật toa thuốc mong gia chủ và các vị trưởng lão thành toàn.
Gia chủ Nguyễn Nhật Minh cũng phải nhìn lại cô em dâu để chắc chắn những điều vừa nghe. Thấy ánh mắt tự tin của nàng ông mới nhìn về phía đại trưởng lão hỏi dò.
– Hồng Phong ngươi có đồng ý tỷ thí kín không.
Đại trưởng lão nhìn bà vợ mình, người đã đứng đầu y đạo viện rất nhiều năm: Tô Vân Kiều. Nàng đạm mạc gật đầu không tin ai có thể thắng mình khi mà toa thuốc của nàng giúp ích cho việc rèn luyện của bọn trẻ, giúp chúng nhanh chóng hồi phục và có thể tiếp tục mà không quá tải.
Nhật Nam đang đứng quan sát cuộc đấu của mẹ. Mẹ cậu thật đẹp, khí chất xuất chúng lại dịu dàng ấm áp, lão cha cậu thật có phúc nha. Lúc này có 1 cô gái nhỏ với 2 bím tóc lúc lắc đến kéo áo Nam.
– Nam ca, sao bao ngày không thấy sang nhà Hỉ Nhi chơi với Hỉ Nhi.
– Hỉ Nhi đấy à, Nam ca bị ngã tứ cô không nói cho em biết sao. Hôm nay Nam ca vừa khỏi thì mới ra đây xem tỷ thí gia tộc nè.
Cô gái nhỏ là Hỉ Nhi con gái của tứ cô, con bé mới 4t rất thích chơi với Nam ca. Hôm trước ở chỗ mẹ, cậu lần mò làm mấy thứ có 1 phần là làm cho Hỉ Nhi. Cậu xoa đầu Hỉ Nhi rồi cho cô bé vài viên kẹo nhỏ. Đây không phải kẹo thường mà là chút dược vật có khả năng giúp trẻ em phát triển cơ xương và trí tuệ.
Cô bé thích thú vô cùng rồi đòi Nhật Nam dắt đi chơi, mẹ cậu cũng theo gia chủ đi đến khu vực kín để tỉ thí rồi, cũng chẳng cần lo lắng về kết quả nên cậu vui vẻ bồi tiếp biểu muội bé nhỏ này.
Bên kia, mẹ cậu và phu nhân đại trưởng lão đã chuẩn bị cho cuộc đấu. Vân Kiều vẫn chuẩn bị cho “hồi khí thang” phương thuốc bí truyền của gia tộc đã khiến nàng lọt vào mắt xanh đại trưởng lão. Còn Thư Y thì chuẩn bị đến 3 thang thuốc là: Thăng lực, ôn bì thư nhục và hoạt huyết thông mạch.
Khi tỷ thí bắt đầu thì Vân Kiều đã bắt đầu lo lắng, mọi động tác của Thư Y quá thanh thoát và chính xác. Chứng tỏ cô đã luyện tập rất nhiều lần những phương thuốc đó. Đến lúc này bà ta mới thực sự chú tâm hết mức mong sao thành phẩm sẽ hoàn mỹ nhất mang hiệu quả cao nhất để chiến thắng đối phương. Nàng chuyên tâm cho ngọn lửa cao thấp hợp lý nhất, nóng lạnh được điều chỉnh linh hoạt xứng với nhiều năm kinh nghiệm và danh vọng hiện tại.
Thư Y thì vẫn bình tâm ngưng thần phát huy như mọi lần. Ngọn lửa được nàng điều khiển giống như đang khiêu vũ. Theo chỉ dẫn từ trước của con trai từng thảo dược được phân tách chỗ lấy chỗ bỏ. Từng phần được sắp xếp bỏ vào nung theo thứ tự định trước, rất kỳ công.
Khi Vân Kiều đã hoàn thành thang thuốc của mình thì Thư Y mới trong quá trình điều chế thang thuốc thứ 2. Vân Kiều đứng nhìn cô thể hiện từ tâm tính của 1 người cạnh tranh giờ trở thành giao lưu học hỏi. Còn Hồng Phong chồng nàng lúc này đã bồn chồn thấy rõ. Ông đã chuẩn bị rất kỹ cho cuộc sát hạch 3 năm này, nghĩ rằng sẽ chèn ép được phe của tộc trưởng. Ai dè trong 3 năm lo cho thương thế của chồng tay nghề của Thư Y không những không giảm mà tiến bộ đến chóng mặt. Nếu loại thuốc vợ ông nắm trong tay không phải hỗ trợ cho việc luyện tập khiến nó trở nên quan trọng và quý giá thì chỉ riêng toa thuốc chữa xương gân ban đầu của Thư Y đã ổn thắng vợ ông rồi.
Khi Thư Y kết thúc luyện chế, cô tĩnh tọa 1 chút để hồi sức. Sau khi Vân Kiều trình bày tác dụng quen thuộc của loại người thuốc nàng vẫn tự hào thì Thư Y mới lên. Cô chỉ vào từng loại thuốc rồi đọc tê, nêu công dụng. 2 vợ chồng Vân Kiều hà hốc miệng ngạc nhiên. Vì công hiệu của cả 3 đều rất tốt rất cần thiết cho việc tập luyện. Chỉ cần 1 trong 3 được chứng thực Thư Y sẽ đứng đầu của Y Đạo viện. Đích thân Hồng Phong bôi dược dịch “ôn bì thư nhục”.
– Ssiitt, dễ chịu quá, thật thư giãn. Loại thuốc này làm mát da, hết mỏi cơ quá nhanh. Như vậy khiến dễ dàng kéo dài thời gian luyện tập, con cháu Nguyễn gia sẽ nhanh chóng phát triển.
Không còn thắc mắc gì về vị trí cao nhất trong y đạo viện nữa. Nhưng lúc này Thư Y lại nói.
– Tôi muốn vị trí đó đơn thuần vì muốn mọi người chú ý đến việc tôi sắp nói sau đây.
Sau đó cô trình bày lại những điều Nhật Nam đã nói với cô. Cô cũng khẳng định đây là ghi chép trong tạp ký của cổ nhân Nguyễn gia. Cô sẽ thử nghiệm trên 20 đứa trẻ 10,11t theo hệ thống mới 1 năm sau sẽ đối chiếu kết quả.
Vậy là mọi chuyện đều được an bài theo ý cô, chính xác là con trai cô.
Nam hiện tại đang vùi đầu trong mớ sách vở đã trên 3 vạn tuổi. Cậu đang đọc những mảnh ghi chép rời rạc về trận pháp. Đây thật sự là ngành học phức tạp và vô cùng ảo diệu. Kết hợp cùng Chip cả 2 đã có những thành tựu nhỏ ban đầu.
Hiện tại lão đầu trông thư tịch viện đã cho cậu đọc sách thoải mái dưới tầng 6. Vậy là hơn 1 năm ròng rã cậu chỉ chúi đầu vào đọc sách trong đó. Cậu không theo cách thổ nạp được truyền trong gia tộc để luyện tập. Cậu tự sáng tạo cùng Chip cách thổ nạp đơn giản hơn. Nó sẽ chỉ áp dụng cho giai đoạn luyện thể. Cậu định đọc thêm nhiều sách từ cổ chí kim để đúc kết cho bản thân 1 bộ công pháp riêng.
Đã đến 10 tuổi, và cũng hơn 1 năm sau lần tỷ thí của mẹ, lý luận của 2 mẹ con đã được chứng minh. Thư Y đã trở thành viện trưởng nhưng nàng đem phổ biến tất cả phương thuốc cho các thành viên cùng chung tay điều chế thật nhiều.
Hôm nay Nam chào mẹ mà đi luyện tập theo hệ thống chính mình đã lập ra. Cậu sẽ xa nhà 1 thời gian, lão cha cậu không ý kiến nhưng mẹ cậu thì lo lắng không thôi. Nhưng cậu đã quyết tâm nên ra chào mẹ để lên đường. Cậu cũng để lại cuốn sách nhỏ ghi chép lại khá nhiều cách phân tách dược liệu trong thảo dược. Mẹ cậu rất thông minh sẽ biết ứng dụng. Cậu cũng để lại cho Hỉ Nhi rất nhiều kẹo nhưng cũng là dược vật cho cô bé trở lên mạnh khỏe và có tiền đồ mai sau.
Chuyến đi này cậu tự đặt mục tiêu bước vào nhập đạo và biết luyện đan mới trở lại gia tộc, vì lão cha cũng cần trị dứt điểm bệnh căn chứ không thể để quá lâu được nữa.
Thân thiện với thiên địa thực chất là làm quen với gió mưa cảm nhận từng sinh vật xung quanh. Trẻ con nếu được dùng dược thảo của thế giới này có thể làm việc này rất tốt. Cậu có kiến thức của 1 đặc công kỳ cựu nên chẳng ngại sinh hoạt trong rừng, vừa để tìm kiếm dược tài luyện đan hoặc chế dược cho lão cha.
Cuộc sống trong rừng với cậu không chút đáng sợ, cậu lại may áo ngụy trang để ẩn nấp săn thú. Buổi tối thì cậu về lại hang nội thị cùng phân tích mô phỏng luyện đan cùng Chip.
Cuộc sống như thế trôi qua trong 1 năm. Năm nay cậu thân xác này 11 tuổi và cậu đã rất hòa hợp với thiên nhiên. Cậu nhìn sắc trời ngửi hơi gió là có thể đoán được nắng mưa. Nhìn cách sinh hoạt của thú hoang mà đoán trước thiên tai địch họa.
Cậu bắt đầu bước vào luyện thể. Hằng ngày cậu bê đá đi ngược dòng trong đáy sông, hoặc cõng đá leo núi vv… vv để nâng cao lực đạo bản thân. Khi những thử thách đấy cậu vượt qua thoải mái thì cậu bắt đầu bước đầu luyện da. Hằng ngày cậu dùng muối hạt lớn chà xát khắp người. Cùng với đó cậu tắm nước ở nhiệt độ cực nóng. Khi bị tổn thương thì đến tối cậu dùng dược vật chữa lành đồng thời thổ nạp cho linh khí trời đất thẩm thấu từng tấc da một. Chỉ 1 tháng da cậu đã được làm mới vài lần. Hiện tại nó vô cùng đàn hồi dẻo dai, nó được cải thiện đáng kể khả năng chịu lạnh chịu nhiệt và chống chịu mọi tác động tốt hơn.
Vậy là cậu tiếp tục hoàn thành luyện da, chẳng gì cản trở cậu cậu tiếp tục luyện thịt. Cũng bằng cách vận động cường độ cao cho các cơ mỏi nhừ rách từ bên trong, sau đấy thì dùng dược và lấy linh khí tẩm bổ hồi phục. Mỗi lần như vậy sức chịu đựng của cơ nhục lại tăng cao. Cũng mất 1 tháng để cơ nhục của cậu được rèn luyện hoàn mỹ. Hiện tại cậu có thể vác 1 viên đá nặng trăm cân và lội ngược dòng sông. Tất cả các vách núi ngọn cây trong bán kính trăm dặm cậu đều leo trèo một cách đơn giản.
Hôm nay cậu muốn vào sâu bên trong để tìm kiếm rộng hơn xem có thấy 1 vài loại dược thảo còn thiếu trong bài thuốc trị thương cho lão cha.
Các vị thuốc đa phần đã kiếm được chỉ còn lại “trủy hình thảo” và”tử vân cô” là đủ bộ cho “tỵ độc đan”. Mấy lần tiếp xúc cậu đã thăm dò được cha cậu là do trúng độc mới trở thành phế nhân như thế. Mà trong thời đại mạt pháp của cả giới này thì độc dược có thể độc phế được một linh hải đỉnh phong thì chỉ có độc được chiết lấy từ độc vật cao giai mà thôi.
Những loại độc này nguy hiểm nhưng đơn thuần ít biến hóa. Mẹ cậu và gia tộc đã loại hết độc căn nhưng vì thời gian lâu dài khiến tâm trạng bị ảnh hưởng và đan điền bị khô cạn. Nếu cậu có thể làm sạch độc trong cơ thể cha và dùng thêm thiên tài địa bảo khôi phục nguyên khí đã mất thì tin rằng cha sẽ lấy lại được phong độ vốn có.
Cậu đi chậm lại cố gắng hít hà không khí xung quanh. Là mùi thơm đặc trưng của Tử vân cô, một loại nấm không độc lại có khả năng thanh lọc và hồi phục cơ thể. Cậu đảo mắt nhìn quanh, kia rồi bụi nấm hình đám mây có màu tím. Nhưng…