Anh hùng tiếp bước tại dị thế
Chương 5
Grao… grao… grao.
Một con báo đen với đôi mắt xanh thẫm đang chăm chăm nhìn cậu và gầm lên thị uy khi cậu tiến vào lãnh thổ của nó.
Ây zà, phiền phức rồi đây, kia là hắc văn báo cấp 1, một loại ma thú có tốc độ cực nhanh, ẩn nấp tốt và có ý thức bảo vệ lãnh địa rất cao. Nó đang trông cây nấm đó để dành cho bản thân, cậu đến nó thấy được nguy cơ nên sẽ coi cậu là kẻ thù mà tiêu diệt. Đây là cuộc chiến đầu tiên của cậu trong thế giới này, cậu không sợ hãi mà có chút hưng phấn. Vì dù sao cậu cũng là 1 người lính chiến, cuộc sống an nhàn bình lặng lâu ngày cũng khiến cậu ngứa ngáy tay chân.
Cậu rút cây chủy thủ cầm vào tay phải, trùng gối thấp trọng tâm và cầm bọc hành lý bên tay trái. Mắt cậu dán chặt vào con báo sẵn sàng cho cuộc chiến.
Grao… grao.
Con vật gầm hai tiếng rồi nhảy chuyển vị trí tiến sát cậu.
Vút… soạt… soạt… soạt.
Cú vồ đầu tiên nhắm thẳng vào đầu nhưng hụt, con vật cào móng xuống đất thủ thế cho lần tấn công tiếp theo.
Chip, phân tích hướng di chuyển và yếu điểm của kẻ thù trước mặt.
Vồ hụt 1 lần con báo không tiếp tục tấn công mà chọn di chuyển xung quanh rình rập cho 1 phát chí mạng.
– Ám vân báo, ma thú cấp 1. Mỗi lần di chuyển ngắn thì dùng móng trước. Di chuyển hoặc bật nhảy xa thì hạ thấp eo dùng lực đẩy của chân sau. Thiếu gia chú ý, bên trái…
Roẹt… két…
Cậu bị vồ trúng may sao kịp dùng lưỡi dao cản lại móng vuốt của con vật hung tợn.
– Ý tôi nói là bên trái của con báo.
Chút xíu nữa là cậu dâng mạng cho con báo lớn trước mặt vì con báo nhỏ trong đầu. Tin tưởng vào loại không có tư duy chẳng khác gì tự xẻo dái. Cậu cắt liên lạc tự chiến đấu, cậu tự tin sẽ giải quyết gọn lẹ con vật này.
Vèo… bụp… xoẹt.
Con vật nhún chân cậu đã đoán nó nhảy tới, cậu vất bọc hành lý khiến nó mất phương hướng rồi nhanh tay rạch được nó 1 dao. Con vật bị thương 1 bên đùi ít nhiều ảnh hưởng đến di chuyển. Cậu chỉ lựa thế tấn công về bên trái vùng đã bị thương và trở thành sơ hở của nó. Con vật cũng bị chọc giận quyết tâm xé xác kẻ xâm phạm này.
Vù vù… xoẹt xoẹt… hự… hự… phập.
Ngao ngao… grao… grao… phì phì… phì.
Tiếp tục 1 cú vồ hụt, con vật mất đà bị cậu chém trúng, cậu không ngại ngần vồ lấy nó rồi cắm ngập con dao vào cổ nó. Con vật nằm bất động trong vũng máu. Trận chiến ngã ngũ, cây nấm là phần thưởng cho kẻ mạnh, cậu cẩn thận đào lấy nó rồi mang về hang trú ẩn của bản thân.
Cậu hưng phấn vì cuộc chiến ban ngày, cậu muốn chiến đấu nhiều hơn vừa tăng kinh nghiệm thực chiến và rèn luyện tổng thể cả phản xạ và phán đoán.
Cậu thức trắng đánh quyền. Những bài quyền triệt tiêu đối thủ nhanh nhất của đặc công. Cậu sẽ dành thêm 5 ngày để đi săn và tiện thể tìm thêm dược thảo cuối cùng trong đan phương.
Cậu hưng phấn nhưng cũng vô cùng thận trọng trong mỗi bước đi, đây là trò chơi 1 mạng không thể chơi lại được. Nhưng chính sự tập trung dò xét xung quanh này lại khiến linh hồn cậu thêm mẫn cảm, gần bước thêm vào được cảnh giới ngoại cảm. Đã 2 ngày trôi qua mọi thứ đều tẻ ngắt, không dược thảo cũng không có trận chiến nào cho cậu rèn luyện. Đêm nay là đêm thứ 3 cậu không kịp về nơi trú ẩn mà ngủ trên 1 gốc cây to. Cậu chùm kín người bằng chiếc áo ngụy trang cho mùi cơ thể và hơi thở của cậu không lan xa.
Đêm trong rừng sâu tĩnh mịch đến đáng sợ. Không 1 tiếng động chỉ có tiếng lá cây thỉnh thoảng xào xạc do cơn gió vô tình lay nhẹ. Qua kẽ lá của chiếc áo ngụy trang cậu thấy 1 vệt trắng vừa vụt qua, tiếp sau là liên tục liên tục các bóng đen lao theo. Rồi khu rừng trở lên xao động, các chim thú nhỏ đang yên giấc cũng bị đánh thức bởi tiếng cây đổ gãy, tiếng gào rú chiến đấu của nhiều con ma thú cao giai đáng sợ khác.
Gào… gào… gào… gggaaaooo.
Au… au… aaauuuu… Áu áu áu…
Dù không chứng kiến tận mắt nhưng qua những tiếng gào rú của bầy thú cũng đoán được có 1 con thú lớn họ mèo đang quần nhau với 1 bầy ma sói. Nam không dám di chuyển dù là động tác nhỏ, bọn ma thú đó đang trong trạng thái chiến đấu 1 kích thích dù nhỏ cũng có thể khiến chúng bạo động mà xé xác cậu tức thì.
Grao… grao.
Ắng ắng ắng… grừ grừ grừ… áu áu… grừ grừ grừ… Áu.
Tiếng ồn dần lan đến gần đây, chiến trường bọn chúng càng ngày càng dịch chuyển tiến sát vị trí cậu. Qua các khe nhỏ cậu thấy bầy thú đang xuất ra toàn bộ bản lĩnh và sức mạnh để tiêu diệt đối phương. Các loại lực lượng bay múa chớp sáng cả vùng trời.
Con thú họ mèo là 1 con hổ lớn, nó đang chiến đấu với 2 con sói lớn còn lại những con sói khác giờ chỉ còn chút hơi thở yếu ớt phía sau. Con hổ cũng chẳng còn bao nhiêu sức lực, trên người nó là chi chít những vết cào, những dấu răng, có những chỗ phơi cả xương trắng.
Con hổ gầm lên rồi lao đến một con sói đã bị 1 vết cào rách ở bên chân. Nó vừa ấn được con sói xuống thì con sói còn lại đã táp đến, cú cắn trúng vào đùi sau nhưng con hổ bỏ qua mà găm móng vuốt thẳng vào bụng con sói nằm dưới. Cú giãy đạp cuối cùng của nó khiến 1 đường lực lượng hệ phong sắc như đao xẹt từ cổ xuống ngực lão hổ. Con sói tắt thở nhưng con hổ cũng ăn thiệt thòi lớn. Thêm vài phút giằng co con hổ bị thêm nhiều nhát cắn và những luồng lực lượng va trúng. Lão hổ kiệt sức tựa vào gốc cây của Nam đang trú ẩn. Cú đòn kết liễu của con sói ập tới lão hổ gục xuống còn cái cây lớn đã suýt đổ, con sói loạng choạng bước đến, nó còn sức bước đi trong khi chú hổ đã nằm phì phò thở hắt. Bỗng từ trong đám lông rậm trên cổ của con hổ 1 cục bông trắng nhúc nhích. 1 con mèo nhỏ chăng? Nó thương tâm liếm lên các vết thương của hổ lớn.
Con sói tiến lại từ phía sau, nó định há mồm rồi nuốt chửng vật nhỏ dễ thương kia. Phập… Từ trên cây chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào Nam buông mình cắm cả con dao vào cổ con sói. “Muỗi đốt inox” con sói chỉ thấy chút đau, sau vài cú lắc Nam bắn ra cùng cả con dao. Con sói lao tới há miệng máu to như cái chậu muốn nuốt chửng cậu nhóc.
Roẹt… Một đường kim duệ sắc bén phát ra từ móng vuốt của con hổ lớn trước khi hoàn toàn tắt thở. Kích cuối cùng của nó đã xuyên qua cổ con sói cứu được Nam và kết liễu con sói cuối cùng. Cậu nhóc thoát chết trong gang tấc nhìn lại thì đã thấy hổ lớn nhắm mắt, chỉ còn mèo nhỏ dụi đầu thương tâm vào chân hổ lớn. Nam mặc kệ nó mà muốn lấy dao mở đầu lũ sói lấy ma hạch ra. Ma thú từ cấp 3 tương đương với linh tuyền cảnh đều có linh trí và sinh ra ma hạch. Ma hạch là thứ tốt cung cấp nhiều linh khí.
Nhưng con dao trong tay cậu không thể mở được đầu bọn sói mà lấy ma hạch được, da chúng quá chắc vượt xa độ sắc của con dao. Đang loay hoay chưa biết nên làm thế nào thì đã thấy cảnh con thú trắng nhỏ moi từ trong đầu hổ lớn viên ma hạch trắng muốt bằng quả trứng gà. Chiếc móng nhỏ vẫn còn vương chút máu.
Con thú nhỏ chắc chắn không phải vật phàm, Nam tiến lại thử vuốt ve thì thấy vật nhỏ khá hưởng thụ.
– Thiếu gia, dùng thấu thị mà câu thông, hãy phát ra thiện ý nhất.
Nhật Nam làm theo thấy có kết quả rất tốt, vật nhỏ cọ cọ vào tay cậu truyền lại tín hiệu thân cận. Cậu câu thông bằng ý thức muốn nó kêu lên.
– Ngheo… ngheo…
2 tiếng kêu như mèo phát ra cậu đặt nó vào lòng cho nó ôm viên ma hạch. Cậu đến cạnh từng xác con sói ra hiệu cho thú nhỏ lấy ma hạch. 5p sau 13 viên ma hạch và 1 bộ nanh, vuốt, và 2 khúc xương gãy từ vết thương ma hổ đã vào tay cậu. Chôn cất cẩn thận cho hổ lớn, Cậu rời xa chiến trường vì lo sợ bầy sói sẽ đến.
Vậy là từ đấy cuộc sống của cậu có thêm 1 người bạn nữa. Chú mèo nhỏ được cậu gọi là tiểu Bạch rất ngoan nhưng hình như vẫn còn bi thương chuyện cái chết của người thân nên chưa hoạt bát chơi đùa như những con vật nhỏ khác. Cậu cũng không biết cách để an ủi mà chỉ ngày ngày nói chuyện bầu bạn và bắt về cho nó thật nhiều cá ngon làm thức ăn vậy thôi.
Hôm nay Nhật Nam bắt đầu lại các bài tập nặng để luyện xương cốt. Cậu vác đá lớn đến 150 cân đứng dưới thác nước, ngày đầu nên cậu còn chưa trụ được đến 2p mà đã bị đẩy ra liên tục.
Cậu mệt mỏi nằm trên tảng đá bên suối, bỗng đâu Tiểu Bạch cũng lại gần cậu vuốt ve khiến vậy nhỏ lim dim hưởng thụ. Rồi có mấy con gà rừng và thú nhỏ đến uống nước ở bờ suối. Tiểu Bạch phi đến mà nô đùa với chúng, thậm chí nó muốn bắt lấy 1 vài con về làm bữa tối cũng có thể.
Móng vuốt của tiểu Bạch tuy rằng sinh ra đã vô cùng sắc bén nhưng động tác vẫn còn vụng về, tốc độ chậm nên kể cả thú nhỏ nó cũng chưa chắc bắt được. Vừa rồi chú nhóc vừa vồ hụt 2 con gà rừng lớn và còn bị chúng đá cho te tua. Chú ta lại đang mon men vồ bắt 3 con lợn rừng đứng cùng 1 chỗ kia. Nhưng khác với những con thú nhỏ khác 3 con lợn này không bỏ chạy mà hợp lực chiến đấu với Tiểu Bạch. Nam cũng lười quản, cậu đang dùng dược để phục hồi hệ xương đã làm việc hết sức hôm nay.
Bỗng tiếng Tiểu Bạch kêu có vẻ đau đớn và hoảng sợ. Nhật Nam nhìn lại thì thấy 1 cặp lợn rừng to lớn nữa đang quây vào tấn công Tiểu Bạch đến te tua. Cậu đứng lên phóng con dao về phía con lợn to và dữ tợn nhất.
Phập… bịch.
Con lợn này đực phơi bụng tắt thở cả nhà lợn còn lại chạy toán loạn, bữa tối đã có, còn tiểu Bạch đang tập tễnh và buồn bã bước về hang.
Có lẽ tự tin bị đạp đổ nó nằm co ro 1 góc cạnh bọc đồ, mặt buồn thiu. Nam để mặc chú thú nhỏ tự trưởng thành, cậu lo chuẩn bị bữa tối cho cả 2.
Rắc… rắc… rộp rộp… rộp rộp.
Cậu giật mình khi nghe thấy tiếng vật cứng bị đập vỡ, rồi tiếng nhai, nghiền vang lên thì chạy lại nhìn. Tiểu Bạch đã nuốt mất 1 viên ma hạch bằng trái nho, người con thú phát sáng lên và run rẩy nhìn cực độ thống khổ.
Phải biết rằng ma hạch là thứ cả đời ma thú dựa vào mà tu luyện. Nó chứa đựng năng lượng cực kỳ lớn tương đương theo cảnh giới. Tiểu Bạch còn chưa phải ma thú chính thức thì sao hấp thụ được viên ma hạch ít nhất của thú cấp 3 kia chứ. Rồi nó không trụ được nữa mà lịm đi, cuộn tròn lại. Nhật Nam tiến đến thăm dò thì vẫn thấy nó đang thở, lực lượng của gió đang vờn quanh thú nhỏ. Lực lượng được giải phóng từ ma hạch thoát ra từ cơ thể thú nhỏ, nếu không kìm giữ chúng lại thú nhỏ sẽ thoát lực mà chết.
– Thiếu gia thử nội thị xem có giúp gì được Tiểu Bạch không.
Nhật Nam chạm tay lên đầu Tiểu Bạch và bắt đầu nội thị, linh thức cậu bị bài xích không thể tiến vào, cậu kiên trì biểu đạt thiện ý và bày tỏ thân phận. Rồi cậu cũng được chấp nhận mà nội thị bên trong nó. Phong lực lượng đang xao động quấy phá lung tung trong cơ thể Tiểu Bạch, một lực hút mạnh mẽ đang cố dẫn dắt chúng quy tụ lại mà chưa được. Nhật Nam tìm thấy khởi nguồn của lực hút là 1 điểm nhỏ như hạt đậu, chính xác đây là hình thức ban đầu của ma hạch. Cậu cố gắng trợ sức cho điểm nhỏ ấy và giữ cho phong lực không xao động nữa. Từng sợi phong lực đang được kéo vào điểm đó, công việc đang trở nên suôn sẻ cậu liền rút lui ra ngoài.
Tiểu Bạch rất bất phàm, mong rằng sự bất phàm ấy sẽ giúp nó cứu được mạng nhỏ.
Bây giờ cậu mới để ý phong lực đang dần trở thành 1 cái kén bọc lấy Tiểu Bạch, cậu rút lấy 1 sợi lực lượng thử dẫn dắt. Tia lực lượng nhập thân mới đầu loạn động khiến cậu đau nhức, sau đấy nó được cậu dẫn động thì ngoan ngoãn đi theo chỉ dẫn. Cậu biết mình chưa sẵn sàng nên chỉ dẫn dắt lực lượng đó cọ rửa 1 lần qua các lộ kinh mạch rồi đi ra.
Cơ thể cậu trở nên khoan khoái và thân cận hơn với gió. Tiểu Bạch tạm thời không tỉnh, cậu lại 1 mình buồn chán tiếp tục tháng ngày luyện tập. Nửa tháng sau cậu đã vác viên đá 180 cân đứng trong thác nước cả buổi trời. Cậu dừng lại để dùng dược khôi phục và chuẩn bị cho bữa ăn, cậu muốn ăn no để tối nay đi săn.
Buổi tối trong khu rừng vắng, một đôi mắt tinh ranh đang dò quét khắp nơi. Đôi mắt được che lấp trong 1 bụi cây nhỏ, di chuyển rất chậm chạp và im lặng. Đôi mắt ấy đang dán chặt vào 1 con ma thú họ gấu to lớn. Gấu ít khi đi săn đêm vì thị lực không phải thế mạnh của chúng. Có lẽ con gấu này vừa kiếm ăn no nê giờ đang trở về hang. Đây là con mồi khó chơi hơn nhiều với con báo đen lần trước. Lực tay kinh khủng ấy có thể giết chết cậu chỉ với 1 cú vả, còn da thịt của nó cũng dầy và chắc chắn khó mà xuyên con dao của cậu qua được.
Cậu chẳng chút lo ngại hay sợ sệt, nửa tháng qua cậu tiến bộ cực lớn, và bây giờ cậu cũng có 1 bộ vũ khí bằng nanh hổ không gì không phá hỗ trợ cậu muốn vượt qua thử thách lớn này.
– Chip, phân tích kẻ thù hướng 11 giờ, cách 200m.
– Hướng 11h là 1 cái cây, nó có thù hằn gì với cậu được chứ.
– Con gấu bên cạnh kìa, mày không động não à.
– Tôi chỉ có thể động vào não cậu được thôi. Con gấu bên cạnh là hướng 11h kém 5. Nó là đại địa hùng, có lực lớn vô cùng và khứu giác tinh nhạy gấp cả chục lần chó sói. Nếu cậu đánh rắm hoặc ăn đồ thối thì bây giờ đã bị phát hiện rồi.
– Nói điểm mạnh yếu của nó, mày làm tao tức điên mất.
– Bình tĩnh, tức tối mà phọt rắm sẽ bị lộ ngay tức khắc. Điểm yếu của nó là phía sau lưng do xoay sở chậm và thân thể to lớn khó đổi hướng.
Nhật Nam chỉ đợi hết câu rồi ngắt cuộc nói chuyện tức thì. Con Chip này đang phát triển tư duy theo hướng ô uế phẩm thì phải, nhiều khi tức muốn chết.
Con gấu đã đang dần tiến vào tầm tấn công, cậu muốn 1 trận chiến mặt đối mặt chứ không phải rình thế mà thủ thắng. Cậu bỏ đồ ngụy trang sang bên và đứng dậy.
Grao… grao uồm…