Con đường bá chủ - Quyển 13

Chương 26



Phần 26

Đêm đến…

Gia Tốc Trận kích hoạt đến tối đa.

Thanh Long Phủ lại được một phen phúc vũ phiên vân, mấy vị thê tử xa rời phu quân đã lâu như nắng hạn gặp mưa rào, mỗi người chiến lực ở trên giường đột ngột tăng mạnh làm Lạc Nam phải hết sức để ứng phó.

Nào là Long Tiên Thánh Điển, Tọa Thiền Dương Công, Long Văn, Long Lực đủ các thể loại mới thành công đem toàn bộ thê tử thu thập sạch sẽ, làm các nàng nâng cao cờ trắng đầu hàng, ngọc thể đỏ tím đầy rẫy các dấu vết, từng bờ môi tuyệt mỹ nở nụ cười thỏa mãn.

Ngập tràn xuân sắc…

“Phu quân không để chúng ta thất vọng, rốt cuộc cũng đem một đám trinh nữ biến thành thục phụ.” Tô Mị quyến rũ cười, buông lời trêu chọc.

“Hừ, nếu có chút chuyện đó còn làm không xong, thiến đi là được.” Cửu Huân Dao nhếch miệng, thật ra rất hài lòng vì tỷ muội Bạch Miêu Miêu và đồ đệ Thải Quỳnh Dao đã đạt thành tâm nguyện.

Ngay cả lạnh nhạt ít nói như Thường Nga cũng vì Lăng Ba hạnh phúc mà âm thầm vui mừng, không tiếc ban thưởng cho Lạc Nam mà kéo Lăng Băng và hai đồ đệ Cơ Băng Cơ Nhã hầu hạ hắn, làm Lạc Nam tận hưởng khoái hoạt chốn nhân gian.

“Xú nha đầu, đã là mỹ phụ thì sau này đứng đắn một chút, đừng có suốt ngày biến thành tiểu cô nương chạy nhảy lung tung.” Âu Dương Thương Lan căn dặn Đình Manh Manh.

“Hừ, rõ ràng chơi trên giường quá đỗi sung sướng, ngươi và Ngạo Tuyết lâu như vậy mới cho ta chơi.” Đình Manh Manh giận dỗi bĩu môi chọc chúng nữ một phen cười khúc khích.

“Đều đã là nữ nhân của phu quân, một chút không vui năm xưa đừng nhắc đến nữa.” Lãnh Nguyệt Tâm và Lãnh Vận Du tựa lưng vào nhau tâm sự.

Ở bên khác, Phượng Nghi cùng Phượng Cửu Huyền nhìn Phượng Tịch Y cảm thán liên tục:

“Đi cùng phu quân quả nhiên có chỗ tốt, tu vi tiến bộ không nói, còn được đúc Vạn Biến Tùy Thiên Thể, biết thế chúng ta cũng đi cùng.”

Phượng Tịch Y dở khóc dở cười, biết hai nữ phượng hoàng này cố ý đùa nghịch mình, chỉ trừng mắt đáp:

“Vậy lần sau các ngươi cứ đi theo chàng là được.”

Lạc Nam lúc này thoải mái nằm trên bầu sữa đàn hồi như hai đỉnh núi của Cự Mỹ Anh, nàng đã hóa thành trạng thái khổng lồ để chiều nam nhân, trong lòng hắn còn ôm sư phụ Võ Tam Nương vuốt ve nắn bóp, mở miệng nói:

“Lần này ta có mang về thịt của Bạo Không Thú, tin tưởng sắp tới Thể Tu như các nàng sẽ càng thêm tiến bộ, da thịt càng thêm hoàn mỹ.”

Võ Tam Nương hưng phấn gật đầu, hôn lên môi hắn thật sâu, lại lắc đầu đáp:

“Nói về tiến bộ, hiện tại các lão bà Kiếm Tu của ngươi là cường đại nhất, bọn ta ít người là đối thủ của các nàng.”

“Vậy sao?” Lạc Nam có phần kinh ngạc nhìn sang mấy nàng Độc Cô Ngạo Tuyết, Băng Lam Tịch và Mộc Tử Âm, trong lòng đại khái đoán ra nguyên nhân.

Trước khi hắn rời đi, nhạc mẫu đại nhân Trấn Nam Chí Tôn có yêu cầu hắn gửi mấy nữ Kiếm Tu đến chỗ bà dạy dỗ.

Xem ra thu hoạch rất khá nên Võ Tam Nương mới nói như vậy.

Cái này muốn ghen tị cũng không được, bởi lẽ đang ở Kiếm Châu, Kiếm Tu đương nhiên sẽ được ưu ái và có điều kiện phát triển hơn rồi, được một vị Chí Tôn khủng bố như Trấn Nam Chí Tôn giáo dục, không tiến bộ hơn người mới là kỳ quái.

“Cũng không biết Lạc Hà đã tiến bộ đến đâu rồi…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nàng ấy cũng được Trấn Nam Chí Tôn huấn luyện.

“Phu quân, lần này ngươi về dự định bao lâu sẽ rời đi?” Tuế Nguyệt đi vào chính sự.

“Rất nhanh sẽ đi! Địa Trưởng Lão của Đông Hoa Cung đang rơi vào thế khó, tuy rằng tạm thời vẫn an toàn nhưng ta cần chi viện kịp lúc.” Lạc Nam cân nhắc trả lời.

“Mang theo chúng ta được không chàng?” Lý Trúc Loan cùng Diễm Điệp Tình làm nũng.

Lạc Nam trầm tư một hồi, mới mở miệng: “Các nàng vừa đột phá Thánh Đế, ta cũng muốn mang các nàng đi trải nghiệm thực chiến, nhưng kẻ địch ở Nam Vực lần này là Chí Tôn Thế Lực, có phần quá sức của các nàng.”

Không tính phiền toái của Địa Trưởng Lão, chỉ riêng Thiên Lệnh Giáo vẫn luôn rình rập đã đủ đau đầu, Lạc Nam không muốn mang theo chúng nữ mạo hiểm.

Thiên Lệnh Giáo là thế lực mà ngay cả Tu La Giáo cũng phải thận trọng, Nam Vực chính là đại bản doanh của chúng, có trời mới biết sẽ phải đối mặt với bao nhiêu nguy cơ.

Liên quan đến an toàn của thê tử, Lạc Nam phải hết sức thận trọng.

“Đây chưa phải thời điểm để rong chơi.” Liễu Ngọc Thanh ngưng trọng nói:

“Phu quân vừa diệt đi tổng bộ của Kiếm Trũng nhưng phần lớn địa bàn của Kiếm Trũng vẫn còn, nhất là các thế lực phụ thuộc… bọn hắn đều đã trở thành chiến lợi phẩm của chúng ta, cần phải nhanh chóng đem bọn hắn xác nhập vào Thanh Long Thánh Địa, mở rộng lãnh thổ và tư nguyên.”

“Vì vậy sắp tới còn rất nhiều sự vụ cần các tỷ muội chung tay giải quyết, không thể theo chàng được.”

“Ngọc Thanh nói đúng, những thế lực phụ thuộc của Kiếm Trũng đang như rắn mất đầu, đây là thơi cơ tốt để túm lấy bọn chúng.” Hi Vũ đồng tình nói:

“Huống hồ bọn chúng đa phần đều là Thánh Đế Thế Lực trở xuống, vừa sức để các tỷ muội thử nghiệm chiến lực.”

Lạc Nam cảm kích nhìn Liễu Ngọc Thanh và Hi Vũ, trong lòng âm thầm cảm khái:

“Có vợ như thế còn cầu gì nữa?”

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/con-duong-ba-chu-quyen-13/

“Thời gian ở bên cạnh các nàng bao lâu cũng không đủ a…”

Nhìn các vị mỹ kiều thê mặc lại y phục, Lạc Nam tiếc nuối thở dài.

Mặc dù có Gia Tốc Trận gia tốc gấp hàng nghìn lần, hắn ở cùng các nàng một nghìn đêm… ân ái không biết bao nhiêu lần cũng chẳng thể xoa dịu nỗi nhớ, ngược lại càng gần gũi lại càng không nỡ chia ly.

“Thôi đi, bọn thiếp chịu hết nổi tên gia súc này rồi.” Thủy Nương Khanh nhoẻn miệng cười mắng.

Chúng nữ cũng bất đắc dĩ lắc đầu, phương diện đó của nam nhân quá mức đáng sợ, các nàng dù có bao nhiêu người liên hợp cũng đấu không lại hắn, toàn thân như sắp hóa thành bùn nhão, bên dưới nơi tư mật lầy lội ửng đỏ, cần có thời gian để khôi phục.

“Gia súc cái gì chứ? Phu quân giúp các nàng song tu củng cố tu vi sau khi vừa đột phá Thánh Đế, còn không biết cảm ơn ta?” Lạc Nam làm ra bộ mặt nghiêm chỉnh.

“Củng cố đâu chưa thấy, chỉ thấy tâm cảnh phẳng lặng rối loạn hết với chàng rồi.” Tô Nhan cắn cắn cánh môi anh đào.

Lạc Nam khôi phục dáng vẻ xấu xa, cười đầy khoái trá:

“Lần sau nói Dạ Ly cho các nàng mỗi người một liều tình độc, nói không chừng người bại trận sẽ là ta.”

“Hay nha.” Dạ Ly nghe vậy sáng rực cả hai mắt:

“Để thiếp pha thêm Dịch Thần Kỳ cho hiệu quả vượt trội.”

“Đừng có điên theo hắn!” Chúng nữ gò má đỏ bừng, nghĩ đến các nàng trúng phải dâm độc mất đi khống chế còn ra thể thống gì?

Lần trước Dạ Thanh Thu và Dạ Ly kết hợp một lần, báo hại không ít nàng nghĩ đến vẫn còn tê dại.

“Hay để thiếp luyện chế thật nhiều mỹ nhân khôi lỗi cho phu quân thỏa mãn thú tính?” Thành Bích cười khanh khách trêu tức.

Lạc Nam sắc mặt tối sầm: “Ta chỉ thích cùng với các nàng, nào thích khôi lỗi?”

“Vậy thì đành hẹn nam nhân lần sau, hiện tại bọn thiếp chịu thua.” Chúng nữ hướng hắn liếc xéo mắt, từng người thỏa mãn chuẩn bị rời đi.

Nói gì thì nói, hắn trở về vừa lúc các nàng đột phá Thánh Đế, tận mắt chứng kiến các nàng đột phá Thánh Đế, sau đó cùng các nàng mặn nồng một phen cuồng nhiệt… xuyên suốt quá trình đã giống như ban thưởng cho sự nỗ lực trong thời gian qua của các nàng, mỗi người đều cảm thấy vô cùng vui vẻ hạnh phúc.

“À phải rồi phu quân, vì sao không nhìn thấy Tiểu Tiểu?” Vẫn là bà cả Yên Nhược Tuyết quan tâm hỏi.

“Đúng nha.” Chúng nữ tò mò quay lại nhìn hắn.

Lần này hắn trở về đầy đủ cùng các tỷ muội, Lạc Tư Tình và Tiểu Noãn đều bình yên vô sự, vì sao không thấy nữ đồ đệ?

“Cô nàng đó đang bị nhốt.” Lạc Nam nhứt cả trứng.

Hắn từng hứa với Tiểu Tiểu khi nào đột phá Thánh Đế sẽ cưới nàng, kết quả Tiểu Tiểu tiến bộ thần tốc, hiện tại cũng đã là Thánh Hoàng tối đỉnh, thả ra ngoài sẽ lập tức độ kiếp thành Đế.

Chưa biết phải đối mặt với Tiểu Tiểu thế nào, hắn trực tiếp nhốt nàng bên trong Linh Giới Châu, không cho nàng đi ra độ kiếp.

Nhìn vẻ mặt khó khăn của hắn, thông minh cơ linh như chúng nữ làm sao còn không hiểu chuyện gì xảy ra?

“Hừ, Tiểu Tiểu theo ngươi từ nhỏ đến lớn, có một người nam nhân duy nhất là ngươi, chẳng lẽ còn không dám cùng với nàng tiến thêm?” Yên Nhược Tuyết nhịn không được trách cứ.

“Chính vì theo ta từ nhỏ nên mới khó làm, cảm thấy là lạ…” Lạc Nam xoa xoa tay.

“Khanh khách, mỡ dâng miệng mèo.” Diễm Hồng Liên chế nhạo, ôm lấy Diễm Nguyệt Kỳ cùng Diễm Điệp Tình bĩu môi:

“Ngươi ngay cả mẫu nữ tỷ muội chúng ta đều cái cả cụm rồi, một đồ đệ lại còn chần chờ?”

“Đúng đó.” Hoa Thanh Trúc cùng Bạch Liên Hoa lớn tiếng phụ họa.

Phượng Nghi cùng Phượng Cửu Huyền nhún vai nhìn nhau.

“Sư đồ cũng không ít cặp đâu.” Phiêu Tử Hàm cùng Tử Yên chen miệng vào.

“Sư phụ cũng đã lăn lộn đủ kiểu, lại không dám động vào đồ đệ?” Hi Vũ khoanh tay trước ngực, ngay cả Võ Tam Nương cũng lườm hắn chằm chằm.

Lạc Nam chảy cả mồ hôi, nữ sư phụ luôn mang đến cảm giác chinh phục hơn nữ đồ đệ nha.

Bất kể là Hi Vũ hay Võ Tam Nương cũng đều lớn hơn hắn rất nhiều, xuống tay với các nàng cảm thấy vô cùng thành tựu, trong khi Tiểu Tiểu lại được hắn thu nhận từ nhỏ, sự khác biệt trong đó làm sao các nàng hiểu được?

“Phu quân, lần này thiếp muốn đứng về phía ngươi cũng không được.” Ngay cả nổi tiếng chiều chuộng Lạc Nam như Bạch Tố Mai cũng nghiêm mặt lên tiếng:

“Tiểu Tiểu đang trong độ tuổi yêu đương, ngươi đừng để nàng hóa yêu thành hận a.”

“Sẽ không nghiêm trọng như thế chứ?” Lạc Nam rụt cổ lại.

“Nếu thấy khó qua chướng ngại tâm lý thì tắt đèn hoặc bịt mắt lại đi.” Thục Phi cười đến run rẩy cả người:

“Mây mưa qua đi thì từ đồ đệ cũng hóa thành thê tử.”

“Nếu sư phụ ngại thì để sư mẫu tới cho.” Thiên Diệp Dao liếm liếm mép môi, mị ý thiên thành:

“Cũng lâu rồi thiếp chưa chơi trò bách hợp.”

“Đi đi đi… các nàng mau đi!” Lạc Nam nhịn hết nổi mấy bà nương này, từng người đều là phụ nhân nên ăn nói chẳng kiêng nể gì cả, sự thẹn thùng xấu hổ năm đó của các nàng đâu hết cả rồi?

“Khanh khách…”

Trêu chọc được hắn một phen, chúng nữ tâm trạng càng thêm thoải mái, tỷ muội kéo nhau rời đi.

Chợt Lạc Nam vung tay kéo lại một vị phụ nhân có mái tóc đen tuyền búi cao để lộ chiếc gáy ngọc trắng nõn, ngũ quan tinh tế tỉ mỉ như tạo hóa điêu khắc mà thành, chân mày kẻ đen, mắt ngọc mi cong, bờ môi đỏ thẳm.

“Phu quân làm gì?” Giai nhân giật mình, toàn thân nhất thời mềm nhũn, dịu dàng nỉ non:

“Thiếp chịu không nổi nữa đâu.”

“Ngốc, nàng nghĩ đi đâu vậy?” Lạc Nam buồn bực vỗ lên kiều đồn của nàng, nghiêm mặt nói:

“Thời gian gần đây nàng tu luyện công pháp nào?”

Thê tử của hắn vốn không hề thiếu thốn công pháp cao cấp để tu luyện, vậy tại sao hắn lại hỏi vị phụ nhân này như thế?

Bởi vì nàng chính là Vũ Lăng Phi, người trước đây từng trông coi Thiên Cơ Lâu giúp hắn trước khi Hận tiếp nhận.

Vũ Lăng Phi vốn là một tán tu, căn cơ của nàng không sánh bằng những người khác nên đoạn thời gian trước Lạc Nam chỉ cho nàng nhiều loại tài nguyên cao cấp cải thiện tư chất trước khi quyết định tu luyện theo một hướng nào đó.

Vậy mà hiện tại tu vi của Vũ Lăng Phi cũng là Thánh Đế, không kém chúng nữ chút nào, đương nhiên cũng phải kể đến ban đầu khi Lạc Nam gặp nàng thì nàng đã là một nữ Thánh Vương.

“Thiếp trước đây trúng Ô Nhiễm Hỏa trong thời gian dài, đã sớm quen với sức nóng dữ dội thiêu đốt ngày đêm của Hỏa Thuộc Tính nên quyết định đi theo hướng Hỏa Hệ Tu Sĩ.” Vũ Lăng Phi ôn nhu nói:

“Mà Thanh Long Phủ chúng ta đâu thiếu công pháp cao cấp, vì vậy thiếp tùy tiện chọn một môn Cửu Tinh Thánh Công – Nộ Hỏa Quyết tu luyện.”

“Nộ Hỏa Quyết?” Lạc Nam nhận biết công pháp này, nó là một môn chuyên ngưng tụ Hỏa Hệ Thánh Lực đến cực hạn, dùng Hỏa Diễm tạo ra các vụ nổ oanh tạc dữ dội, uy lực như hỏa diễm cuồng nộ.

Chỉ là hắn không ngờ một nữ nhân dịu dàng, ôn nhu trước mặt hắn như Vũ Lăng Phi lại lựa chọn công pháp có thiên hướng thô bạo như thế.

Như nhận ra suy nghĩ của Lạc Nam, Vũ Lăng Phi thẳng thắng nói: “Thiếp muốn truy cầu sức mạnh để còn giúp phu quân và các tỷ muội, năm xưa nếu như thiếp có thực lực… cũng không bị ức hiếp đến mức như thế.”

Lạc Nam đem nàng ôm lấy, quyết định của nàng phần nhiều nguyên nhân là do những gì mà nàng từng chịu trong quá khứ, hắn ôn tồn nói:

“Ta ủng hộ quyết định của nàng, đồng thời sẽ giúp nàng đạt được ý nguyện.”

“Hệ Thống, đem thiên phú của Viêm Ngục Tộc cho Vũ Lăng Phi.”

Hắn hạ quyết định, mấy vị thê tử khác đã đa dạng thủ đoạn chiến đấu, Vũ Lăng Phi còn quá thiệt thòi, liền giao thiên phú khai mở Viêm Mạch và Địa Ngục Hỏa cho nàng.

“Đời này gặp được chàng là phúc phận lớn nhất của Lăng Phi.”

Người mỹ phụ ôm chặt lấy phu quân, nhắm mắt nghe tiếng tim đập của hắn.

Một cổ lực lượng thần bí mang theo sức mạnh của hỏa diễm cuồng nộ và cả dung nham nóng chảy bao phủ lấy nàng.

Chương trước Chương tiếp