Lăng Phong

Chương 332



Phần 332: Đảo giữa hồ

Viên Tuyết Nhạn nhìn chằm chằm Long Mạch Quả, thần tình kích động, nàng không nghĩ tới chính mình thật có thể nhìn thấy Long Mạch Quả.

– Quá tốt rồi, không nghĩ tới chúng ta thật đúng là có thể tìm được loại thần dược này!

Diêu Tiểu Thất nhìn Long Mạch Quả cây, đôi mắt lóe ra thần thái hưng phấn.

Những người khác một đều như thế, hai con ngươi nhìn chằm chằm Long Mạch Quả, lập loè tỏa sáng.

Những Long Giáp Lang kia, liền đứng bên trong tiểu sơn cốc, thân thể của bọn chúng nhét chung một chỗ, thần sắc khẩn trương nhìn Lăng Phong.

Long Giáp Lang Vương, cũng nhìn chòng chọc vào Lăng Phong, giờ phút này nó không dám để cho tộc nhân của mình lại chiến đấu cùng Lăng Phong bọn hắn, bởi vì trong lòng Long Giáp Lang Vương rõ ràng, coi như nó cùng tộc nhân coi như dốc hết toàn lực, cũng không phải đối thủ của những Nhân tộc này.

Nếu như tiếp tục liều, tất cả tộc nhân đều sẽ bị những Nhân tộc này giết chết.

Cho nên, vì có thể làm cho tộc đàn mình sinh tồn được, Long Giáp Lang Vương quyết định không chém giết cùng Lăng Phong bọn hắn.

– Đi thôi, chúng ta đến trên đảo giữa hồ đi, xem ra những Long Giáp Lang này sợ hãi, không dám động thủ!

Lăng Phong đem ánh mắt từ trên thân Long Giáp Lang Vương thu hồi lại, nói với mọi người một tiếng, sau đó đi vào tiểu sơn cốc, đi đến phía đảo giữa hồ.

Đi vào biên giới hồ nước, Lăng Phong nhặt lên một khối đá ném vào hồ nước.

– Bịch!

Hòn đá kia rơi vào trong hồ nước, tóe lên một đoàn bọt nước, sau đó dập dờn ra từng vòng gợn sóng.

Nhìn thấy trong hồ nước không có động tĩnh gì đằng sau, Lăng Phong lúc này mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi hắn sở dĩ ném tảng đá, là lo lắng trong hồ nước cất giấu Yêu thú thực lực cường đại.

– Hẳn là không nguy hiểm gì, ta đi lên trước!

Lăng Phong nói xong, sau đó hai chân đột nhiên ở bên hồ đạp một cái, thân thể đằng không mà lên, bay đến phía đảo giữa hồ.

Thân thể của hắn phi mười mấy mét trên không trung đằng sau, rơi xuống mặt hồ.

– Soạt!

Ngay lúc thân thể Lăng Phong sắp rơi vào trên mặt hồ, một quái vật khổng lồ đột nhiên từ trong hồ nước lao ra, thứ này lại là một đầu cá sấu khổng lồ, cái đầu dài ba mét, nó há to miệng táp tới phía Lăng Phong.

– Muốn chết!

Ánh mắt Lăng Phong ngưng tụ, Huyền Thiết Trọng Kiếm trong tay lập tức chém tới phía miệng con cá sấu kia, trong nháy mắt chém vào bên trên hàm răng sắc bén.

– Keng!

Huyền Thiết Kiếm chém vào răng cá sấu, làm bắn ra một vành lửa.

Lăng Phong mượn lực, quay cuồng trên không trung, sau đó rơi vào trên đảo giữa hồ.

– Rầm rầm!

Con cá sấu kia trực tiếp xông lên đảo giữa hồ, đánh tới phía Lăng Phong.

Trên người con cá sấu này có vô số lân giáp, tựa như là vảy rồng, lóe ra quang mang màu vàng, thân dài đạt đến 20 mét.

– Rầm rầm!

Hồ nước đang yên tĩnh, lập tức sôi trào, đại lượng cá sấu ở trong hồ xông lên đảo giữa hồ.

– Lăng Phong sư đệ, cẩn thận! Đây là Kim Long Ngạc! Thành niên Kim Long Ngạc, thực lực có thể so với cường giả Trúc Cơ đệ thất trọng!

Viên Tuyết Nhạn thấy cảnh này, mở miệng hô to.

– Yên tâm, ta không sao!

Lăng Phong lập tức huy kiếm, đánh tới phía một đầu Kim Long Ngạc.

Kim Long Ngạc cũng lập tức huy động móng vuốt đánh tới phía Lăng Phong, trực tiếp chụp về phía Huyền Thiết Trọng Kiếm.

– Keng!

Hỏa hoa văng khắp nơi, Lăng Phong cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ trên Huyền Thiết Trọng Kiếm truyền về, hắn liên tục lui về sau hai bước, sau đó mới đứng vững.

– Lực lượng thật mạnh!

Sắc mặt Lăng Phong hơi đổi một chút, phòng ngự cùng lực lượng của Kim Long Ngạc đều quá mạnh, thực lực của bọn nó, còn cao hơn Long Giáp Lang Vương một cấp bậc.

Nếu như nói thực lực Long Giáp Lang Vương đã đạt đến Trúc Cơ đệ thất trọng sơ cấp, như vậy thực lực Kim Long Ngạc, chí ít đạt đến Trúc Cơ đệ thất trọng trung cấp, thậm chí cao hơn.

Phòng ngự cường đại như thế, cho dù là sử dụng Phượng Hoàng Vũ, cũng khó có thể giết chết chúng nó.

– Xem ra, chỉ có thể sử dụng tuyệt chiêu!

Lăng Phong cắn răng, sau đó xuất ra mấy cái bình thuốc, bên trong những bình thuốc này, chứa ẩn chứa dược dịch linh lực thuộc tính “Hỏa” đặc thù.

Phục dụng đằng sau, Lăng Phong có thể hấp thu linh lực thuộc tính “Hỏa” bên trong, kết hợp cùng chân khí trong cơ thể, hình thành Phượng Hoàng chi lực.

Bởi vì Phượng Hoàng chi lực uy năng mạnh hơn một cái cấp bậc so với chân khí của Lăng Phong, cho nên Lăng Phong hiện tại chỉ có thể sử dụng loại biện pháp này.

Hắn lập tức vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp, sau đó mở bình thuốc ra, ngửa đầu uống vào.

– Xoẹt xoẹt!

Linh dịch kia thuận yết hầu Lăng Phong, lập tức chảy đến trong dạ dày, hắn cảm giác một đám lửa bốc cháy trong bụng của mình.

– A!

Lăng Phong phát ra một trận gầm rú, mặc dù có công pháp Phượng Hoàng Kiếp trợ giúp, hắn vẫn như cũ cảm giác rất thống khổ, nhưng hắn lại cắn răng chịu đựng.

– Rống!

Những Kim Long Ngạc leo lên đảo giữa hồ, một bộ phận đánh tới phía Lăng Phong, một phần khác, đều quay xung quanh bên cạnh cây Long Mạch Quả, thủ hộ lấy cây Long Mạch Quả, một khi Lăng Phong dám tới gần, bọn chúng liền sẽ lập tức phát động công kích với Lăng Phong.

Lăng Phong thả người nhảy lên, tránh qua, tránh né công kích của một đầu Kim Long Ngạc, toàn lực vận chuyển Phượng Hoàng Kiếp công pháp, luyện hóa linh lực thuộc tính “Hỏa”.

Từng tia Phượng Hoàng chi lực, bắt đầu hình thành ở trong thể nội Lăng Phong.

Thế nhưng là những Phượng Hoàng chi lực này, còn chưa đủ Lăng Phong sử dụng.

– Lão tử nhịn!

Lăng Phong cắn răng, cầm Huyền Thiết Trọng Kiếm trong tay, dưới sự vây công của những Kim Long Ngạc, chật vật chạy trốn.

– Lăng Phong sư đệ, mau chạy ra đây!

Nhìn thấy tình huống này, Diêu Tiểu Thất lập tức mở miệng hô to, hiện tại tình huống này thật là quá nguy hiểm, giờ phút này Kim Long Ngạc leo lên đảo giữa hồ, đã vượt qua 20 đầu, mỗi một đầu Kim Long Ngạc thực lực, đều mạnh hơn Long Giáp Lang Vương.

Dưới tình huống như vậy, bọn hắn là không thể nào đạt được Long Mạch Quả.

Thế nhưng Lăng Phong cũng biết đây không phải biện pháp, hắn lập tức đằng không mà lên rời khỏi đảo giữa hồ, thân thể của hắn rơi vào trên mặt hồ thời điểm, mũi chân ở trên mặt hồ nhẹ nhàng một chút, sau đó lại lần bay lên không, rơi vào bên trên bên hồ.

Những Kim Long Ngạc kia nhìn thấy Lăng Phong rời khỏi đảo giữa hồ, đối với Lăng Phong gầm rú vài tiếng đằng sau, cũng không có đuổi theo, bọn chúng cứ như vậy nằm nhoài trên đảo giữa hồ, uể oải phơi nắng.

– Thao, các ngươi chờ đấy!

Lăng Phong nhìn thoáng qua những Kim Long Ngạc kia, sau đó lui về phía sau mười mấy mét, ngồi dưới đất bắt đầu toàn lực luyện hóa Hỏa thuộc tính.

– Lăng Phong sư đệ, ngươi không sao chứ!

Diêu Tiểu Thất hô một tiếng với Lăng Phong, đang chuẩn bị chạy tới phía Lăng Phong.

Lăng Phong đột nhiên mở to mắt, nói với Diêu Tiểu Thất:

– Các ngươi đừng tới đây, ta không sao!

Sau khi nói xong, Lăng Phong nhắm mắt lại.

Nghe được lời nói của Lăng Phong đằng sau, Diêu Tiểu Thất cũng ngừng thân ảnh, thu hồi bước chân lại.

– Lăng Phong sư đệ hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Viên Tuyết Nhạn nhìn Lăng Phong xếp bằng tu luyện ở bên hồ, đôi mi thanh tú cau lại.

– Ta cũng không biết, hắn hẳn là còn không muốn từ bỏ!

Diêu Tiểu Thất lắc đầu, nàng hiểu rõ Lăng Phong, Lăng Phong hẳn là đang suy nghĩ biện pháp.

– Còn không muốn từ bỏ? Thực lực những Kim Long Ngạc này quá mạnh, thực lực mỗi một đầu đều mạnh hơn Long Giáp Lang Vương, hắn không có khả năng thành công!

Viên Tuyết Nhạn khẽ lắc đầu.

– Tuyết Nhạn tỷ tỷ, nếu không ta thử sử dụng huyễn thuật với mấy đầu Kim Long Ngạc một chút đi?

Chương trước Chương tiếp