Lăng Phong

Chương 333



Phần 333: Sóng âm công kích

Âu Dương Tiểu Tiểu cẩn thận từng li từng tí nói với Viên Tuyết Nhạn.

– Huyễn thuật?

Viên Tuyết Nhạn quay đầu nhìn Âu Dương Tiểu Tiểu một chút, sau đó lắc đầu nói ra:

– Không cần, thực lực những Kim Long Ngạc này quá mạnh, một người làm bảo đảm không tốt, liền có khả năng sẽ chọc giận bọn chúng, chúng ta chờ chút đã, nhìn Lăng Phong sư đệ có biện pháp gì hay không lại nói!
– Tốt a!

Âu Dương Tiểu Tiểu khẽ gật đầu, sau đó nhu thuận đứng ở sau lưng Viên Tuyết Nhạn.

Nửa nén hương sau, Lăng Phong đột nhiên mở to mắt, đan điền cùng kinh mạch của hắn, đều đầy đủ Phượng Hoàng chi lực.

– Súc sinh, chịu chết đi!

Lăng Phong bỗng nhiên đứng lên, sau đó phóng tới đảo giữa hồ, khi hắn vọt tới bên hồ, thân thể đột nhiên vọt lên, bay lên hơn năm mươi mét trên không trung, trực tiếp rơi vào trên đảo giữa hồ.

– Ta dựa vào!

Vương Uyên bọn hắn thấy cảnh này, đều bị giật nảy mình, vừa rồi Lăng Phong ra sức nhảy lên, chỉ có thể ở không trung bay ra gần 20 mét, nhưng bây giờ hắn nhảy một cái, lại đã đạt tới hơn năm mươi mét.

– Ầm!

Hai chân Lăng Phong rơi xuống đất, mặt đất có chút trầm xuống.

– Rống!

Những Kim Long Ngạc kia nhìn thấy Lăng Phong lần nữa lên đảo, đều phẫn nộ, lập tức đánh tới phía Lăng Phong.

– Tới đi!

Lăng Phong cầm Huyền Thiết Trọng Kiếm trong tay, đem Phượng Hoàng chi lực rót vào bên trong Huyền Thiết Trọng Kiếm.

– Xoẹt xoẹt!

Trận văn treen Huyền Thiết Trọng Kiếm, trong nháy mắt tản mát ra ánh sáng màu đỏ, mà lại trên thân kiếm, còn có ngọn lửa màu đỏ nhảy lên.

– Hưu!

Một đầu Kim Long Ngạc vọt tới trước mặt Lăng Phong, móng vuốt to lớn kia, trực tiếp vung tới phía Lăng Phong, muốn xé nát thân thể Lăng Phong.

Lăng Phong cầm Huyền Thiết Trọng Kiếm trong tay trực tiếp chém vào móng vuốt to lớn của Kim Long Ngạc.

– Xoẹt!

Lần này, Huyền Thiết Trọng Kiếm trực tiếp chém đứt móng vuốt của Kim Long Ngạc.

Mà thân thể Lăng Phong đằng không mà lên, nhảy trên đỉnh đầu Kim Long Ngạc, nắm chuôi kiếm Huyền Thiết Trọng Kiếm, mũi kiếm hướng xuống, đâm thẳng xuống đầu Kim Long Ngạc.

– Xoẹt!

Huyền Thiết Trọng Kiếm trong nháy mắt chui vào trong đầu Kim Long Ngạc, cho người cảm giác, kiếm của Lăng Phong tựa như là đâm vào đậu hũ.

– Ta dựa vào!

Vương Uyên bọn hắn lần nữa kinh hô, hai mắt trợn tròn lên, bọn hắn phảng phất không biết Lăng Phong.

Vừa rồi Lăng Phong còn bị những Kim Long Ngạc kia đuổi theo đánh, nhưng bây giờ, Lăng Phong vừa đăng tràng, liền giết chết một đầu Kim Long Ngạc.

Diêu Tiểu Thất cùng Viên Tuyết Nhạn các nàng cũng giống như thế, thực lực Lăng Phong, quá mạnh.

Thời khắc này Lăng Phong, so sánh cùng vừa rồi, đơn giản tưởng như hai người.

– Rống!

Lại một đầu Kim Long Ngạc há hốc miệng cắn tới phía Lăng Phong.

Lăng Phong đứng trên đầu một đầu Kim Long Ngạc, rút Huyền Thiết Trọng Kiếm ra, sau đó bỗng nhiên vung ra phía sau lưng.

– Xoẹt!

Huyền Thiết Trọng Kiếm chém vào trên miệng đầu Kim Long Ngạc đánh lén kia, trực tiếp tước mất hàm trên của nó, thân thể đầu Kim Long Ngạc này ngửa ra sau, cái cổ bại lộ tước mặt Lăng Phong.

Ánh mắt Lăng Phong ngưng tụ, lập tức huy động Huyền Thiết Trọng Kiếm, chém tới phía cổ của nó.

– Xoẹt!

Một đạo kiếm quang hiện lên, đầu Kim Long Ngạc trực tiếp bị chặt gãy mất, đầu lâu Kim Long Ngạc quăng lên cao, đại lượng máu tươi từ cổ của nó ra phun ra.

Không đến ba hơi, Lăng Phong liền giết hai đầu Kim Long Ngạc, tựa như là thái thịt.

Lúc đầu, thực lực Lăng Phong liền đã có thể so với cường giả Trúc Cơ đệ thất trọng trung cấp, toàn bộ nội lực chuyển hóa thành Phượng Hoàng chi lực về sau, thực lực của hắn tăng lên một bậc thang, đạt đến Trúc Cơ đệ thất trọng đỉnh phong, cao hơn những Kim Long Ngạc này một cái cấp bậc.

Giờ phút này đối diện với Kim Long Ngạc, đương nhiên dễ dàng.

– Giết!

Lăng Phong giờ phút này đã giết đỏ cả mắt, lập tức phóng tới phía Kim Long Ngạc.

– Rống rống!

Những Kim Long Ngạc kia cũng dũng mãnh, căn bản cũng không sợ hãi, toàn bộ đánh tới phía Lăng Phong.

Mặc dù bọn chúng số lượng nhiều, nhưng lại không cách nào tạo thành uy hiếp với Lăng Phong.

Huyền Thiết Trọng Kiếm trong tay Lăng Phong, mỗi một lần chém ra, đều lưu lại vết thương kinh khủng trên thân bọn chúng.

Không đến nửa nén hương, 20 đầu Kim Long Ngạc toàn bộ đều bị Lăng Phong giết chết.

Những huyết dịch chảy ra từ trên thân Kim Long Ngạc, toàn bộ đều hóa thành huyết vụ, sau đó hội tụ tới phía Long Mạch Quả, cuối cùng bị Long Mạch Quả hấp thu.

Cùng lúc đó, Lăng Phong phát hiện trên bờ cát đảo giữa hồ, chui ra đại lượng sợi rễ màu đen.

Những sợi rễ màu đen này, cắm vào trong thi thể Kim Long Ngạc, điên cuồng thôn phệ lấy chất dinh dưỡng trong thể nội Kim Long Ngạc.

Lăng Phong bọn hắn nhìn thấy những lân phiến trên Long Mạch Quả đều phát sáng lên, bọn hắn có thể nhìn thấy năng lượng màu đỏ, dọc theo thân cây không ngừng lan tràn.

Cuối cùng, những năng lượng màu đỏ này, bị Long Mạch Quả trên nhánh cây hấp thu.

Vỏ cây Long Mạch Quả cũng xuất hiện đại lượng phù văn màu đỏ, một cỗ hương thơm nhàn nhạt từ trên quả phát ra.

Nhưng vào lúc này, một cái đầu to lớn hiển hiện trên mặt hồ, đầu này lớn hơn Kim Long Ngạc trước đó không chỉ gấp hai.

– Là Kim Long Ngạc Vương!

Viên Tuyết Nhạn lập tức kinh hô lên.

Ánh mắt Lăng Phong rơi vào Kim Long Ngạc Vương, biểu lộ thong dong bình tĩnh, hắn vẫn luôn đề phòng Ngạc Vương xuất hiện, bởi vì hắn biết Kim Long Ngạc, là sinh vật quần cư, sinh vật quần cư, đều sẽ có một Vương giả.

Tỉ như Long Giáp Lang, bọn chúng là sinh vật quần cư, cho nên bên trong tộc đàn, đều có một Vương giả.

– Soạt!

Kim Long Ngạc Vương đột nhiên vọt lên từ trong hồ nước, thân dài đạt đến 50 mét, lân giáp trên người nó chiếu lấp lánh, lân giáp chỗ cổ, đã biến thành màu tím.

Thân thể cao lớn của Kim Long Ngạc Vương trực tiếp nhào về phía Lăng Phong.

– Tới đi!

Lăng Phong quơ Huyền Thiết Trọng Kiếm, hai chân đột nhiên đạp một cái trên mặt đất, hướng thẳng đến Kim Long Ngạc Vương.

Hai con ngươi to lớn của Kim Long Ngạc Vương lóe ra huyết quang yêu dị, nó há hốc miệng, gầm lên giận dữ.

– Ngao!

Thanh âm Kim Long Ngạc Vương phát ra, lại là tiếng long ngâm to rõ.

Sóng âm cường đại, chấn động đến Lăng Phong cảm giác được đầu có chút choáng váng, nhưng vào lúc này, thân thể khổng lồ của Kim Long Ngạc Vương vung đuôi một cái trên không trung, cái đuôi trên không trung lưu lại một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt rút ở trên thân Lăng Phong.

– Ầm!

Thân thể Lăng Phong giống như một trái bóng da, bị cái đuôi Kim Long Ngạc Vương quất bay ra ngoài, cuối cùng đâm vào trên cành cây Long Mạch Quả.

– Oanh!

Lực trùng kích cường đại, để cây Long Mạch Quả đều chấn động, bất quá Long Mạch Quả cũng không có bị hắn đụng gãy.

Khi đụng vào Long Mạch Quả, Lăng Phong cảm giác được thân thể của mình phảng phất đụng phải huyền thiết cứng rắn, cây Long Mạch Quả quá cứng.

– Ô ô…

Những Long Giáp Lang kia, đều lập tức nằm rạp trên mặt đất, dùng móng vuốt bưng kín lỗ tai của mình.

Mà Diêu Tiểu Thất các nàng, dưới sóng âm Kim Long Ngạc Vương phát ra, cũng đều cảm giác được đau đầu muốn nứt, sắc mặt tái nhợt.

– Mọi người tranh thủ thời gian che lỗ tai!

Viên Tuyết Nhạn nói với mọi người một tiếng, sau đó vội vàng đưa tay che lỗ tai của mình.

Những người khác cũng tranh thủ thời gian đưa tay che lỗ tai của mình.

– A…

Lăng Phong hung hăng quăng một chút đầu, vừa rồi miệng Kim Long Ngạc Vương hướng về phía hắn, 90% uy lực sóng âm, đều tác dụng ở trên người hắn, hắn cảm giác đầu của mình, tựa hồ bị người dùng vô số châm đang thắt, đau đến không muốn sống.

Chương trước Chương tiếp