Lăng Phong

Chương 54



Phần 54: Tinh bích cứng rắn

Trên một mảnh cánh hoa kia, có trận văn huyền diệu lấp lóe không gì sánh được, những trận văn kia, tựa hồ ẩn chứa thiên địa chí lý, hồn Lăng Phong vẫn như cũ bị hút đi vào.

Trong một chớp mắt, hắn cảm giác chính mình tiến vào một vùng biển lửa, mà chính mình biến thành một chiếc thuyền nhỏ bên trong mảnh biển lửa này, tung bay trong biển kia, cuối cùng một cái sóng lớn đánh tới, tựa hồ muốn đem hắn thôn phệ…

– Không được!

Lăng Phong hét lớn một tiếng, trong nháy mắt lấy lại tinh thần, cuối cùng mới phát hiện chính mình vừa rồi tựa hồ tiến vào trong ảo giác.

Mặc dù thời gian không dài, nhưng hắn giờ phút này cả người đều muốn hư thoát, hắn nhìn chằm chằm tinh bích kia, hồi tưởng lại cảm giác trong biển lửa vừa rồi, trong lòng một trận hoảng sợ.

– Bên trong tinh bích này, rốt cuộc là thứ gì nha?

Nghĩ đến, hắn cầm lấy linh cuốc, đập tới tinh bích kia.

– Ầm!

Một cỗ lực lượng cường đại phản chấn lại linh cuốc, mấy chục mai đạo văn tróc ra từ linh cuốc, liền ngay cả linh cuốc cũng biến hình, mà cái kia tinh bích lại không chút tổn hại.

– Cứng vãi! Chỉ sợ bằng vào thực lực của ta bây giờ, không cách phá vỡ tinh bích này!

Lăng Phong trong lòng chấn kinh, hắn không nghĩ tới tinh bích mỏng như này lại có lực phòng ngự cường đại như thế.

– Bất quá cũng không cần sốt ruột, nơi này chỉ có một mình ta biết, hiện tại ta đã có nhiều khoáng thạch như vậy, chờ ta luyện hóa những khoáng thạch này, hẳn là có thể đột phá đến Luyện Khí tầng sáu, khi đó, ta hẳn là có thể phá vỡ tinh bích này!

Lăng Phong hít một hơi thật sâu, Bạch Tử Long bọn hắn căn bản liền sẽ không tiến vào bên trong vườn dâu này, cho nên bí mật trong vườn dâu này, Bạch Tử Long bọn hắn cũng không biết.

Nghĩ đến đây, hắn cũng triệt để yên tâm, trực tiếp triệu hoán lư hương ra, đem ba khối khoáng thạch nhét vào bên trong lư hương, sau đó lư hương kia lại hóa thành một đạo thanh quang, về tới đan điền Lăng Phong.

– Xoẹt xoẹt!

Đại lượng sương mù màu đỏ, lập tức tràn ra từ trong lư hương, Lăng Phong giờ phút này cũng xếp bằng ở đáy giếng, bắt đầu vận công luyện hóa những sương mù này.

Bên trong những khoáng thạch này mặc dù ẩn chứa không ít linh lực thuộc tính “Hỏa”, nhưng những linh lực này, nhất định có chênh lệnh khi so sánh với linh thạch.

Mà lại, chi mạch trong đầu chủ kinh mạch thứ sáu, rộng hơn so với chi mạch trong đầu chủ kinh mạch thứ năm, tạp chất bên trong cũng nhiều, muốn hoàn toàn đả thông đầu chủ kinh mạch thứ sáu, cũng cần nhiều chân khí.

Lần này, bởi vì số lượng cùng chất lượng của khoánh thạch, đều cao hơn khối trước, cho nên linh lực lư hương thả ra, cũng nồng đậm hơn trước rất nhiều.

Linh lực lần đầu tiên thôi thể, Lăng Phong kinh mạch, đối với cái này Hỏa thuộc tính linh lực trùng kích, cũng có được năng lực chống cự cực mạnh.

Lúc đầu Lăng Phong thể chất liền rất mạnh, trong động đá vôi tại Đà Phong lĩnh, hắn lại ăn Cửu Thải Thần Mục Nghê, thể nội ẩn chứa cường đại sinh mệnh nguyên khí.

Cái này khiến Lăng Phong thân thể thích ứng năng lực cực mạnh, cho nên hiện tại hắn cho dù đồng thời luyện hóa ba khối khoáng thạch, thân thể cũng có thể tiếp nhận.

Sau một canh giờ, ba khối khoáng thạch hoàn toàn bị luyện hóa, mà trong quá trình luyện hóa, ba khối khoáng thạch thả ra linh lực thuộc tính “Hỏa”, đều bị Lăng Phong dùng để hòa tan tạp chất trong đầu chủ kinh mạch thứ sáu.

Lăng Phong có vẻ hơi mỏi mệt, bất quá hắn cắn răng, tiếp tục triệu hoán lư hương, lần nữa cầm lấy ba khối khoáng thạch ném vào trong lư hương, tiếp tục tu luyện.

Như vậy, mãi cho đến tới gần chạng vạng tối, Lăng Phong lúc này mới đình chỉ tu luyện, từ đáy giếng bò lên, hắn cúi đầu giếng mỏ nhìn một chút, trong lòng suy nghĩ:

– Hiện tại giếng này bị ta đào càng ngày càng sâu, càng ngày càng nhiều linh lực thuộc tính “Hỏa” từ bên trong tiêu tán ra, những linh lực thuộc tính “Hỏa” này tiêu tán, sẽ ảnh hưởng đến sinh trưởng cây dâu, gia tốc vườn dâu bên trong trình độ bốc hơi, ta phải tìm đồ vật đóng một chút!

Sau đó, hắn liền đi hái lá dâu, trở lại phòng tằm cho tằm ăn tốt đằng sau, cõng một cái cái sọt, sau đó khiêng một cánh cửa, lần nữa đi tới vườn dâu.

Hắn xuống đến đáy giếng, đem khoáng thạch cất vào trong sọt, dùng cánh cửa che miệng giếng lại, sau đó trải một tầng bùn đất, những linh lực thuộc tính “Hỏa” tiêu tan cũng giảm bớt nhiều.

Khi Lăng Phong trở lại Súc Mục phòng, sắc trời đã có chút lờ mờ, hắn từ cửa sau trực tiếp trở lại gian phòng của mình, đem khoáng thạch đều đặt ở trong phòng của mình, sau đó đi đến đại sảnh.

Trong đại sảnh, Bạch Tử Long, Trương Đại Cát, còn có Phùng Thiên Tường đều ngồi ở phòng khách, phát ra trận trận kêu rên.

Nhìn kỹ, Lăng Phong phát hiện ba vị sư huynh trên mặt đều có tổn thương.

– Đại sư huynh, các ngươi đây đều là thế nào?

Lăng Phong đi đến trước mặt Bạch Tử Long bọn hắn, nhỏ giọng hỏi.

– Thao, đừng nói nữa, ngay tại vừa rồi, ba người chúng ta cùng cái kia Phương Du làm một khung! Ôi…

Bởi vì động tác nói chuyện quá lớn, kéo tới vết thương trên mặt, Bạch Tử Long lập tức đưa tay nhẹ nhàng xoa bóp miệng vết thương một cái.

– Không thể nào? Cái kia Phương Du lợi hại như vậy? Ba người các ngươi liên thủ, còn bị hắn đánh thảm như vậy?

Lăng Phong không thể tin, Bạch Tử Long thực lực, hắn lúc trước thế nhưng là tận mắt chứng kiến qua, liền xem như Thanh Đồng bảng bên trên xếp hạng thứ 88 Phương Thần, cùng xếp hạng thứ 93 Phương Ngọc, đều không phải là đối thủ của Bạch Tử Long.

Lăng Phong cũng nhìn ra được, lúc trước Bạch Tử Long giáo huấn Phương Thần cùng Phương Ngọc lúc, khẳng định còn không có dùng toàn lực.

Nhưng là bây giờ, Bạch Tử Long lại thêm Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường cùng một chỗ, vậy mà đều bị đối phương giáo huấn đến thảm như vậy.

– Móa, cái kia Phương Du thật sự là biến thái, thế mà học xong ba môn pháp thuật, không chỉ công kích mạnh, tốc độ nhanh, mà lại phòng ngự cũng cực kỳ biến thái!

Trương Đại Cát cũng không nhịn được mắng một tiếng, Phương Du có thể xếp thứ hai trên Thanh Đồng bảng, cũng không phải là chỉ là hư danh.

Phương Du hết thảy tu luyện có ba môn pháp thuật, theo thứ tự là Thạch Phu Thuật, Súc Địa Thành Thốn còn có Hỏa Long Thuật.

Thạch Phu Thuật, thi triển có thể cho làn da hóa đá, tăng cường rất nhiều lực phòng ngự.

Súc Địa Thành Thốn, loại bí pháp này thi triển có thể đem khoảng cách của song phương biến ngắn, tốc độ tăng gấp bội.

Mà Hỏa Long Thuật, thì là Hỏa Xà Thuật tiến giai bản pháp thuật, uy lực mạnh mẽ, bất quá cũng rất khó tu luyện.

Ba loại pháp thuật, độ khó cực lớn, mà lại tu luyện, cũng cần hao phí đại lượng tài nguyên, mặc dù có thiên phú, không có tài nguyên chèo chống mà nói, cũng là không luyện được.

Tỉ như cái kia Thạch Phu Thuật, quá trình tu luyện liền cần đại lượng thạch nhũ tôi thể, loại pháp thuật này mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng là đệ tử ngoại môn, căn bản cũng không dám đi tu luyện, bởi vì bọn hắn căn bản không có tài nguyên khổng lồ chèo chống.

Phương Du chính là thiên tài của Phương gia, nếu như không phải là bởi vì người của Phương gia có mệnh lệnh, hắn đã sớm đột phá trở thành nội môn đệ tử.

Người của Phương gia sở dĩ không để cho Phương Du đột phá, chính là để Phương Du ở ngoại môn, trở thành đòn sát thủ mạnh mẽ nhất của Phương gia, uy hiếp những kẻ dám gây bất lợi cho đệ tử Phương gia tại ngoại môn.

Bạch Tử Long ba người bọn họ liên thủ, đánh không lại Phương Du cũng có thể thông cảm được.

– Đại sư huynh, các ngươi hôm nay làm sao bỗng nhiên nghĩ đến muốn đánh nhau cùng Phương Du nha?

Lăng Phong nhìn Bạch Tử Long, trong lòng cảm giác có chút hiếu kỳ.

Chương trước Chương tiếp