Lăng Phong

Chương 55



Phần 55: Lửa sém lông mày

– Ai, ngày mai ngươi liền đi Bố Nghệ phường giao kén tằm, Phương Du bọn hắn chờ tại đó, ngươi căn bản là không có cách nào rời đi, chúng ta hôm nay dự định liên thủ đấu với Phương Du một chút, nhìn xem có thể thu thập đám Phương Du hay không, lại không nghĩ rằng thực lực của Phương Du, lại cường đại hơn so với trong tưởng tưởng của chúng ta, chúng ta trong lúc chiến đấu cơ hồ đều tiêu hao hết bảo bối trên người, vẫn như cũ không làm gì được Phương Du!

Bạch Tử Long rất bất đắc dĩ, lúc chiến đấu, bọn hắn thế nhưng là đều vận dụng hết thủ đoạn, linh phù, đan dược phụ trợ đều dùng hết.

Cuối cùng bọn hắn vẫn như cũ bị Phương Du đánh cho hoa rơi nước chảy.

Phương Du thực lực thực sự quá kinh khủng, nếu như Bạch Tử Long bọn hắn không có linh phù cùng đan dược phụ trợ, căn bản là không trở lại được.

Mà lại, vừa rồi bọn hắn động thủ, chỉ có Phương Du người xuất thủ, Tào Tùng, Phương Thần, còn có Phương Ngọc đều không có xuất thủ.

Giờ phút này, Bạch Tử Long bọn hắn đều rất gấp, nếu như Lăng Phong ngày mai không đúng giao kén tằm cho Bố Nghệ phường, tông môn khẳng định sẽ tiến hành trừng phạt đối với Quan Vân Phượng, cho nên bọn hắn nhất định phải nghĩ biện pháp vượt qua.

– Dạng này?

Lăng Phong lông mày cũng hơi nhíu lên, cái này thật có chút khó làm, hắn biết Quan Vân Phượng mỗi tháng đều đưa một lượng kén tằm nhất định cho Bố Nghệ phường, đây chính là một trong những cơ sở nhiệm của của Quan Vân Phượng.

Mà nếu như không giải quyết Phương Du, cho dù bọn hắn đi ra, cũng chưa chắc có thể trở về.

Hiện tại, cho dù là Bạch Tử Long bọn hắn, đều không có bất kỳ biện pháp nào, chớ nói chi là Lăng Phong.

Lăng Phong đi đến cửa ra vào Súc Mục phòng, trông thấy Phương Du đang cùng Phương Thần, Phương Ngọc, còn có Tào Tùng cùng một chỗ uống rượu.

Trong khoảng thời gian này, Phương Du bọn hắn đã dựng lên một cái lều vải ở dưới đại thụ tại Súc Mục phòng, hơn nữa còn chống lên một cái tiểu táo, bốn người giờ phút này cùng một chỗ ăn lẩu, quên cả trời đất.

Mỗi ngày, đều sẽ có Phương gia đệ tử ngoại môn đưa đồ ăn ngon tới cho Phương Du bọn hắn.

Mà Phương Du bọn hắn những ngày gần đây, đều ăn uống thả cửa, các loại bình rượu, xương cốt, rác rưởi, đều trực tiếp ném đến cửa ra vào Súc Mục phòng, Tào Tùng bọn hắn thậm chí đại tiểu tiện trực tiếp tại cửa ra vào Súc Mục phòng!

Khi Lăng Phong mở cửa viện ra, một trận hôi thối lập tức xông vào mũi, đại lượng con ruồi bay múa trước mặt hắn.

Phương Du bọn hắn đều ngẩng đầu nhìn Lăng Phong.

– Ha ha, Lăng Phong, nhìn cái gì vậy? Ngươi có gan đi ra nha?

Tào Tùng lập tức mở miệng đối với Lăng Phong hét lớn, nửa canh giờ trước đó, Phương Du đem Bạch Tử Long, Trương Đại Cát, còn có Phùng Thiên Tường đánh một trận thật đau, để hắn thoải mái không thôi.

– Tào Tùng, các ngươi chớ đắc ý, nếu ta tìm tới cơ hội, khẳng định sẽ hung hăng các ngươi một trận!

Lăng Phong ngẩng đầu, đối với Tào Tùng cùng Phương Du bọn hắn giận dữ mắng mỏ một tiếng, sau đó hung hăng đóng cửa viện lại.

– Hừ, bọn hắn chắc không ở trong được bao lâu nữa, nếu không, hôm nay Bạch Tử Long ba tên kia, cũng sẽ không xảy cùng ta giao thủ!

Phương Du nhìn cửa viện vừa đóng lại, khóe môi nhếch lên mỉm cười thản nhiên, hắn có nhiều thời gian, cho nên không có chút nào sốt ruột.

– Đúng đúng đúng, hiện tại bọn hắn khẳng định rất gấp!

Phương Ngọc đột nhiên gật đầu, sau đó bưng chén rượu lên, đối với Phương Du một mặt nịnh nọt nói:

– Phương Du đại ca, ta mời ngươi một chén!
– Tới tới tới, ta cũng kính Phương Du đại ca một chén, vừa rồi nhìn thấy Bạch Tử Long, Trương Đại Cát, còn có cái kia Phùng Thiên Tường bị Phương Du đại ca đánh, cũng không biết có bao nhiêu sảng khoái!

Phương Thần cũng cười theo, hôm nay một trận, cũng làm cho oán khí trong bụng bọn hắn được phát tiết, tâm tình thật tốt.

– Ha ha ha… Ta cũng phải kính Phương Du đại ca một chén!

Tào Tùng nói, cũng giơ chén rượu lên.

Phương Du cười cười, cầm chén rượu trong tay cùng Phương Thần bọn hắn đụng một cái, sau đó nâng chén uống.

Âm thanh vui vười của bọn hắn, cũng đều truyền đến sát vách đỉnh núi.

Trong khoảng thời gian này, Thanh Vân phong những đệ tử ngoại môn, cũng đều biết Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng đắc tội Phương Hằng.

– Ai, Bạch Tử Long bọn hắn xem như xong!
– Đúng vậy a, Bạch Tử Long tên kia cũng không ngốc a, thật không biết, hắn tại sao lại vì Lăng Phong, mà không tiếc đi đắc tội Phương Hằng!
– Cái kia Lăng Phong đến cùng là lai lịch gì nha?

Đệ tử ngoại môn xung quanh đỉnh núi, nhìn Phương Du bọn người tại cửa ra vào Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng, cũng không khỏi nghị luận, trong lòng cũng cảm thấy tiếc hận, dù sao bọn hắn trong những người này, có rất nhiều người giao tình không tệ với Bạch Tử Long.

Thế nhưng là, bây giờ người mà Bạch Tử Long bọn hắn đắc tội thực sự quá lợi hại, cho dù những người này cùng Bạch Tử Long có giao tình, giờ phút này cũng không dám viện trợ chi thủ cho Bạch Tử Long.

– Bọn gia hỏa này, quá phách lối!

Trở lại phòng khách, Lăng Phong nhịn không được mắng to, ngẩng đầu hỏi Bạch Tử Long:

– Đại sư huynh, Phương Du bọn gia hỏa này như vậy quá phận, chẳng lẽ Huyền Kiếm tông người của Chấp Pháp Đường liền mặc kệ sao?
– Chấp Pháp đường? Hừ, ngươi cũng đừng trông cậy vào bọn hắn! Lúc đầu Huyền Kiếm tông nội bộ đối với mấy cái này đệ tử ở giữa tranh đấu quản được cũng không phải là rất nghiêm ngặt, Phương Du cử động của bọn hắn, theo ý của ngươi mặc dù rất quá đáng, nhưng trong mắt của các đại nhân vật kia, không thể bình thường hơn được!
– Ở ngoài Huyền Kiếm tông tu luyện giới, càng tàn khốc hơn, càng thêm không thể nói lý, đây chính là hiện thực, đây hết thảy cũng không thể trách ai, muốn trách, cũng chỉ có thể tự trách mình thực lực không đủ cường đại!

Bạch Tử Long hừ lạnh một tiếng, khẽ lắc đầu, biểu lộ cũng rất bất đắc dĩ.

Kỳ thật hắn cũng biết đây là Huyền Kiếm tông cố ý gây nên, nếu trong tông môn đệ tử, ngay cả những chuyện ức hiệp này đều không nhẫn nhịn được, ra ngoài bên ngoài, liền càng không có cách nào sinh tồn.

Muốn không bị người khi dễ, vậy liền cố gắng tu luyện, tăng thực lực của mình lên.

Nếu như quá mức an dật, mọi người tu luyện, cũng sẽ không quá tích cực.

– Hừ, chờ tu vi lão tử đột phá, nhất định phải hung hăng giáo huấn bọn họ một trận!

Lăng Phong thầm mắng, sau đó ngẩng đầu nói với Bạch Tử Long bọn hắn:

– Đại sư huynh, Tam sư huynh, Tứ sư huynh, các ngươi đều chờ một chút, ta đi làm cơm!
– Nhanh đi đi, chúng ta ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn, sắp chết đói!

Bạch Tử Long khoát khoát tay với Lăng Phong.

Lăng Phong gật đầu, sau đó về phòng bếp nấu cơm, Tào Tùng cùng Phương Du bọn hắn gương mặt đắc ý kia, ở trong đầu hắn vung đi không được.

Đại khái nửa canh giờ, Lăng Phong liền làm cơm tốt, hắn làm cơm rất đơn giản, một cái cơm cùng một cái món thập cẩm loạn hầm, đây chính là sở trường của Lăng Phong.

– Đại sư huynh, ngày mai, ta liền đi đưa kén tằm cho Bố Nghệ phường, còn phải nhờ các ngươi tiếp tục cuốn lấy cái kia Phương Du một chút!

Lăng Phong đem một khối thịt khô nhét vào trong miệng, vừa nghĩ tới Tào Tùng bọn hắn dáng vẻ đắc ý kia, hắn liền đến khí.

– Không được, làm như vậy quá nguy hiểm, ba người chúng ta liền xem như dốc hết toàn lực, cũng chỉ có thể cuốn lấy cái kia Phương Du trong thời gian ngắn, mà bọn hắn còn có Phương Thần cùng Phương Ngọc, ngươi đánh không lại bọn hắn!

Bạch Tử Long buông đũa xuống, một mặt trịnh trọng nhìn Lăng Phong.

Chương trước Chương tiếp