Nghệ Phong - Quyển 2
Chương 37
Hiển nhiên là Họa Thủy đang chờ một trận chiến này, tài phán viên bên trên vừa nói xong, thân thể duyên dáng của Họa Thủy lập tức bay lên đài. Tư thế xinh đẹp, dáng người đầy đặn xin xắn phối hợp với gương mặt tuyệt mỹ không tỳ vết, khiến cho những người vừa rồi còn không kịp khôi phục từ trong mê hoặc của Bạch Hàn Tuyết, lần thứ hai thật sâu nuốt một ngụm nước bọt.
– Dã tính của Họa Thủy ngươi cũng thích sao?
Hạ Chỉ Mộng nhìn thấy con mắt Nghệ Phong thẳng tắp nhìn vào rốn của Họa Thủy, nàng cười nói.
– Ta nghĩ không có nam nhân nào không thích nữ nhân có tính cách dã tính như vậy, trừ phi hắn là người không bình thường!
Ánh mắt Nghệ Phong nhìn thẳng vào Họa Thủy, quần áo Họa Thủy bó sát người, lộ ra vóc người nóng bỏng mà xinh đẹp, quần siêu ngắn vào áo siêu ngắn kết hợp thành bộ quần áo siêu bạo lộ, lộ ra gần như toàn bộ đôi chân trắng tuyệt mỹ và bụng phẳng lỳ! Xinh đẹp lại tràn ngập dã tính!
Hạ Chỉ Mộng trắng mắt nhìn, nhìn tất cả nam nhân bên người nàng cũng có ánh mắt giống như Nghệ Phong, nàng cười khổ bất đắc dĩ, bản tính của nam nhân thật đúng là giống nhau!
Họa Thủy bay lên đài, nhìn La Mẫn trước mặt, vươn lên một đầu ngón tay lay động một chút nói:
– Một chiêu!
Mọi người nhìn thấy hình ảnh này, cả đám không khỏi sững sờ, đây là hình ảnh quen thuộc cỡ nào a. Động tác của Nghệ Phong mười ngày trước cũng như vậy, cũng dùng giọng điệu như vậy nói với Lăng Thiên Vũ. Mọi người lăng lăng nhìn Họa Thủy, sau đó nhìn thoáng qua La Mẫn. Đối với La Mẫn bọn họ rất quen thuộc, học viên Bạch Kim tlần trước, nghe nói thực lực hiện tại đã tấn cấp đến Tướng Cấp tứ giai rồi.
Họa Thủy mạnh hơn rất nhiều so với La Mẫn thì tất cả mọi người đều biết, bất quá nếu như muốn một chiêu đánh bại La Mẫn? Họa Thủy có thể làm được sao?
Bất quá nhớ tới kỳ tích Nghệ Phong từng sáng tạo, mọi người lại có chút chờ mong.
Nghệ Phong thấy Họa Thủy nói xong câu đó, còn khiêu khích nhìn về phía hắn một chút, hắn liền bất đắc dĩ trắng mắt lườm lại, thầm nghĩ tính nết của Họa Thủy đúng là mạnh mẽ. Nghệ Phong quay đầu nhìn thoáng qua Lăng Thiên Vũ, quả nhiên thấy sắc mặt Lăng Thiên Vũ vô cùng khó coi. Tuy rằng không phải Họa Thủy muốn nhằm vào hắn, thế nhưng lại để một tia khó chịu trong lòng hắn bị kích động.
La Mẫn nhìn nữ nhân có thể khiến nam nhân chảy máu mũi, nhưng lúc này trong lòng lại bùng cháy lên lửa giận vì bị khinh thường, tuy rằng hắn biết rõ không đánh lại Họa Thủy, thế nhưng nghĩ một chiêu bại hắn có phải quá kiêu ngạo? Học viện Trạm Lam có một mình Nghệ Phong là đủ rồi, chẳng lẽ còn muốn xuất hiện một Nghệ Phong thứ hai hay sao?
Họa Thủy không để ý đến biểu tình xấu xí của La Mẫn, nhàn nhạt nói:
– Ra tay đi!
La Mẫn hừ một câu, nếu Họa Thủy đã chọc giận mình như vậy, hắn cũng không muốn giữ lại, đấu khí điên cuồng tập trung trên nắm tay, đấu khí Tướng Cấp tứ giai để ánh sáng trên nắm tay hắn tăng vọt, lực lượng cường đại áp bách không khí phảng phất muốn ngưng tụ lại, cho dù bản thân La Mẫn đều cảm giác được khó thở.
Mọi người nhìn khí thế La Mẫn không ngừng kéo lên, đối với việc Họa Thủy có thể dùng một chiêu đánh bại La Mẫn lại không ai tin tưởng. Tuy rằng Họa Thủy rất mạnh, thế nhưng trước kia cùng lắm cũng chỉ mạnh ngang ngửa với Lăng Thiên Vũ, nếu muốn dùng một chiêu đánh bại La Mẫn, hiển nhiên rất là khó khăn.
Ánh mắt mọi người chuyển hướng sang Họa Thủy, lại phát hiện khóe môi Họa Thủy nhếch lên vẻ khinh thường.
Trong lúc mọi người còn đang không hiểu chuyện gì, nắm tay xinh đẹp tuyệt trần của Họa Thủy vung lên. Đấu khí màu xanh ngưng tụ thành hình vòng tròn, rất nhanh tạo thành một tổ ong vò vẽ, bao quanh thân thể nàng. Không tản ra một điểm khí thế. Chỉ bất quá không gian chu vi xung quanh có vẻ gấp khúc, đã nói cho mọi người biết lực lượng kinh khủng trên nắm tay của Họa Thủy.
Hạ Chỉ Mộng nhìn một màn này, lăng lăng nói:
– Hạn chế của Họa Thủy được giải trừ rồi!
Nghệ Phong nghe được lời nói thầm của Hạ Chỉ Mộng, không khỏi nghi ngờ hỏi:
– Hạn chế gì được giải trừ?
– A?
Hạ Chỉ Mộng phản ứng qua đây, quay sang giải thích cho Nghệ Phong nghe:
– Không có gì, nội bộ học viện Trạm Lam có một chuyện. Chỉ là như vậy dù sao cũng tốt, lúc này có Họa Thủy cộng thêm ngươi nữa, tiến vào năm người xếp đầu học viện hẳn là không có vấn đề.
Nghệ Phong nhíu nhíu mày, ánh mắt cũng ngưng tụ lên người Họa Thủy, cảm thụ được khí tức của nàng. Hắn kinh hãi phát hiện, khí tức nữ nhân này cường đại kinh khủng, mạnh hơn rất rất nhiều so với Lăng Thiên Vũ.
Nghệ Phong đồng tình nhìn vào La Mẫn, khí tức kinh khủng như vậy, một chiêu đánh bại hắn thật dễ dàng.
Quả nhiên…
La Mẫn quơ quơ trọng quyền, trong tiếng gào thiết của hư không, tiếng gió thổi cắt không khí, oanh về phía Họa Thủy. Nơi trọng quyền đi qua, không gian đều bị gấp khúc. Điều này làm cho mọi người trừng to đôi mắt, cả đám lăng lăng nhìn chăm chú vào người Họa Thủy!
Trong mắt Họa Thủy hiện lên một tia châm chọc, trên người nàng mạnh mẽ bạo phát ra một cổ khí thế, cổ khí thế này khiến cho các học viên gần võ đài nhất, liên tục đảo lùi về phía sau mấy bước, sau đó cảm giác được phía sau lưng ướt sũng một mảnh. Khi bọn hắn kịp thời phản ánh, bọn họ kinh hãi phát hiện, dưới cổ khí thế này đè ép, bọn họ cảm giác mình giống như sắp chết rồi!
Cổ khí thế này chỉ bạo phát trong nháy mắt, thế nhưng lại để người tiếp xúc đến nó, điều khiếp đảm nhìn vào Họa Thủy.
Chỉ thấy ánh sáng bùng lên trên nắm tay nhỏ xinh của Họa Thủy, ngăn đón nắm tay của La Mẫn. La Mẫn nhìn nắm tay xinh đẹp tuyệt trần không ngừng trở nên to lớn, trong mắt hắn hiện lên một tia kinh khủng, muốn né tránh, lại không kịp chạy thoát.
Bịch…
Hai nắm tay va chạm cùng một chỗ, kình khí bay ngang, không ngừng đập vào trên đài cao, nếu không phải bởi vì học viện sớm nghĩ sẽ có tình huống như vậy phát sinh, cho nên tăng thêm mức độ kiên cố cho đài cao. Sợ là võ đài đã bị những kình khí này nổ nát.
Khi hai cổ năng lượng này va chạm với nhau, không khí bắn ra một đạo ánh sáng năng lượng hình vòng cung, thâm thể La Mẫn giống như phi nhân bay trên không trung, bay về phía bên ngoài đài cao. Sau đó đập mạnh trên mặt đất, ngay cả kêu đau cũng không kịp, lập tức bị hôn mê.
Mọi người lăng lăng nhìn một màn này, cả đám kinh hãi nhìn Họa Thủy, thật không ngờ cho rằng Họa Thủy cũng không sai biệt lắm so với Lăng Thiên Vũ. Cư nhiên mạnh mẽ kinh khủng đến trình độ này, tuy rằng còn không thể so sánh với Nghệ Phong, thế nhưng chiến tích một chiêu bại Tướng Cấp tứ giai cũng để để sánh ngang với Băng Hồn rồi.
Mọi người hít sâu một hơi, nghĩ thế giới này quá điên cuồng rồi. Quái vật cũng càng ngày càng xuất hiện nhiều.
Bọn họ cảm giác luận võ lần này nhất định sẽ có trò hay để xem, cả đám đều mạnh mẽ như vậy, nghĩ so với luận võ các lần trước, lần này hẳn là sẽ chấn động hơn rất nhiều.
Tài phán viên hiển nhiên cũng bị chấn động tới rồi, hắn ngẩn người, rốt cuộc nhớ tới tuyên bố kết quả và bắt đầu trận đấu tiếp theo.
– Trận tiếp theo: Minh Mạc đấu Thiết Ngưu!
Nghệ Phong sửng sốt, thật không ngờ liên tục ba trận đều gặp phải người quen, Nghệ Phong nhớ tới lúc trước Minh Mạc dây dưa Diệp Hi, cho nên hắn thực sự muốn kiến thức học viên phong vân của học viện này rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Minh Mạc vừa ra sân, bản thân hắn là học viên phong vân, tự nhiên khiến cho từng đợt thét chói tai của các nữ nhân. Điều này làm cho Nghệ Phong nghi ngờ, những nữ nhân này có phải thấy một người yêu một người, vì sao mỗi lần nhìn thấy nam nhân đều thét chói tai đây? Nguyên bản Nghệ Phong vốn định lựa chọn mấy người trong đó để nói chuyện nhân sinh, nhưng hiện tại hắn nghĩ nên suy xét kỹ càng lại vẫn hơn.
Minh Mạc ngạo nghễ đứng ở trên đài, đồng dạng giơ lên một ngón tay, nới với Thiết Ngưu ở phía trước:
– Một chiêu!
Phịch…
Trong nháy mắt Nghệ Phong bị ngã lăn khỏi ghế ngồi, trong lòng không nhịn được mắng to lên:
– Ta kháo, đám hổn đản này học cái gì không học, hết lần này tới lần khác muốn học bản thiếu! Con mẹ nó, lẽ nào từ “một chiêu” này trở thành phong trào ở học viện Trạm Lam rồi sao?
Đáy lòng Nghệ Phong rất hận, hung hăng trừng mắt nhìn Họa Thủy, hắn nhận không thể đi tới để Minh Mạc dừng lại. Lẽ nào bọn họ không biết nói thay đổi một chút sao? Ví dụ như “Nửa chiêu” ” hai chiêu” đều có thể mà.
Học viên phía dưới nghe được Minh Mạc nói, cả đám cũng lặng yên không tiếng động, bọn họ đồng dạng cảm giác thế giới này thực sự sắp điên rồi. Luận võ lúc trước đâu có như vậy, không nghĩ ra một cử động của Nghệ Phong, cư nhiên bị phát triển thành một phong trào. Trong lòng bọn họ lúc này thực sự cảm thấy bội phục Nghệ Phong!