Thời học sinh oanh liệt

Chương 13



Phần 13

Tôi bước chậm về phòng…

Mở cửa ra thì… trông tụi nó thấy mà chán, 6 thằng nằm như 6 con lợn quay, lười thôi rồi…

– Vl bay đi chợ chưa sao nằm 1 đống vậy (tôi hỏi)
– Đi rồi ba, chờ mày về thôi nè (thằng Quang nói)

Tôi không nói gì chạy lên gác thay quần (may là là cái lũ này không biết nếu phát giác ra thì có nước mà vạn kiếp bất phục)

– Ê Thành…

Thằng Lộc ném cho tôi cái dt 1280…

– Dm mày trả t bằng cái này à…
– Thì mày dùng tạm đi t chưa có tiền…
– Ukm cũng được…

Tôi thay sim vào…

Đang chuẩn bị vào tắm thì có dt…

– Alo (là chị)
– Sao máy bận hoài vậy…
– Dạ em bị hư đt nên… hì…
– Hư thì sao không nói t…
– À hì em quên (tôi cười cầu tài)
– À sẵn tiện 8h qua phòng chị…
– Sax sao lúc ở trường chị không nói…
– Lúc đó vướng chuyện bạn gái mày nên t quên…
– Qua nhanh không t kể hết cho người nhà hết giờ…
– Ặc đừng có dọa em chứ lát em qua…
– Uk ngoan đó…

Gần 8h…

– Phương ơi t mượn xe mày nha…
– Uk…

Chạy tới trường ghé vào phòng trọ bà chị…

“Cộc cộc…”

– Chị ơi em tới rồi nek…
– Từ từ ra liền ra liền…

Chị mở cửa…

– Mày dắt xe vào đi…
– Dạ…
– Ngồi xuống đây…
– Ba mẹ em có gửi ít đồ lên nek 1 trieu nè, liệu mà tiêu đó…
– Dạ em biết rồi hì thôi em về nha…
– Ơ cái thằng này t đã nói xong đâu mà về…
– Hả còn chuyện gì nữa chẳng phải em qua đây chỉ để nhận đồ ba má thôi sao…
– Còn chứ sao lại không…
– Chuyện gì (tôi hơi hiếu kỳ)
– Chuyện nhỏ Thảo Dương…

Tôi hoảng…

– Hả hả chuyện về Bông à…

Chị tôi bất ngờ…

– Bông nào, à t biết rồi nha thương nhau tới lúc gọi yêu luôn à hề hề(bà Hằng cười đểu)
– Ơ đâu có tại tại…
– Không có với đâu gì hết nhỏ Dương à không Bông yêu có gửi đồ cho m nek…

Chị lấy 1 cái vật gì đó được bọc lại cẩn thận đưa cho tôi…

– Gì vậy chị…
– Sao mà t biết, về mà mở ra…
– Mà này con bé cũng xinh thế, mà mắt bồ câu nữa chứ, chị là chị chấm 10/10 con bé đó rồi đấy hì hì…
– Ơ lúc chiều chị với Bông nói chuyện gì vậy…
– Chuyện con gái m hỏi làm gì…

Tôi im bặt, mà bả còn bật mí cho tôi là kể cho cho nàng biết được cái quá khứ huy hoàng năm lớp 5 cho nàng biết nữa chứ hiz hiz…

– Chị ơi chị vừa đốt nhà em rồi…
– Mà t cũng nói trước, t thấy nó cũng được đấy liệu mà giữ…
– Ơ đâu có em… em…
– Có có cái đầu m t nhìn là biết rồi… nhìn thái độ con bé là rõ rồi. Với lại sdt nó t cũng có m học chung nhiều môn với Dương nên đừng có mà cúp tiết (bà chị dọa)
– Ơ em biết rồi…
– Uk thôi về đi…

Về tới phòng trọ mà trong đầu tôi cứ nghĩ về nàng và không biết bà Hằng đã kể gì cho nàng vậy trời…

– Về muộn vậy m (Nam nói)
– À t qua chị lấy đồ…
– Adu cái bịch gì to vậy – thằng Long giật khỏi tay tôi…
– Đù trái cây nè bay ơi…

Tụi nó bu vào chỗ thằng Long…

– Ha ha hết thằng Hưng có quà nay thêm thằng Thành…

Tôi không nói gì leo lên gác không quên mở cái thứ mà Bông gửi cho tôi…

Haizz tôi ngồi cạnh thằng D…

Bóc ra. Là 1 quyển sổ tay khá cũ…

Mở ra trang đầu tôi nhận ra là sổ dạy chơi đàn guitar, được viết bằng bằng chữ nắn nót và vô cùng tỉ mỉ về chơi guitar…

Lật được mươi trang tôi thấy 1 lá thư (chắc nàng gửi hì)

Mình biết là Thành lười nên nhờ chị Hằng đưa cho Thành quyển sổ này, nhớ tập đàn chăm chỉ nha, rồi còn hát bài đó cho mình nữa nha hì (nụ… Bông)

Tôi bất ngờ trước lá thư của nàng hiz lại còn nụ nữa chứ…

– Gì vậy m (D hỏi)
– À Dương gửi cho t quyển sổ dạy đàn ấy mà…
– Vậy à t mượn coi…

Tôi đưa cho nó rồi lại nhìn sang tác phẩm vĩ đại mà mình đã gây ra cho nàng (cây violin méo mó)

– Ê Thành nhìn né (thằng D hối tôi)

Tôi quay sang nó thì đập vào mắt mình là 1 tấm ảnh…

– Đẹp ghê m (D khen)…

Tôi giật mình nhận ra cô gái trong hình cũng chính là cô gái nên hình nền đt của Bông…

1 cô gái rất đẹp cười tươi trong tấm hình mặc áo dài màu trắng…

Thật sự là rất đẹp…

Tôi và thằng D như bị thu hút vào tấm hình đó…

Nhìn khá cũ (ngày 14 – 2 – 2007)

Cô ấy là ai chắc là chị họ chăng (tôi hiếu kỳ)

Tôi nghĩ lung tung rốt quộc Bông và cô gái kia có quan hệ với nhau vì trông nàng lúc nhìn vào cô gái đó thì sắc mặt trông có vẻ thay đổi đi…

Thôi không nghĩ nhiều nữa…

Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Đang suy nghĩ lung tung thì cái lũ bạn trời đánh kia đã cạnh tôi lúc nào không hay…

– Adu ai mà xinh vậy m(thằng Long giật tấm hình từ tay tôi)

Còn tụi kia thì nghe tới gái là sáng mắt ra…

– Ai vậy m (thằng Quang hỏi lần nữa)
– À ừ t cũng không biết nữa như là người quen của nhỏ Dương á…
– Nhỏ Dương nào (bọn bạn tôi thắc mắc trừ tôi và Lộc và Công)
– Là người quen con bé mà bị thằng Thành làm hỏng đàn á(thằng Lộc nói)
– À ghê vậy m(mấy thằng nó cứ nhốn nhao lên)
– Mà sao trông cũ vậy ngày 14 – 2 – 2007 ê mà ngày 14 – 2 là ngày lễ tình nhân mà (thằng Hoàng nói)
– Ơ vậy à (tôi ngạc nhiên vì từ trước tới giờ không biết 14 – 2 là ngày lễ tình nhân)
– Adu cái đó mà m cũng không biết m gà vậy…
– Thì t có bồ đâu mà quan tâm tới cái ngày dở người đó (tôi cãi cùn)
– Giờ thì có bồ rồi đó – thằng Hoàng bơm đểu…
– Dẹp m đi.
– Adu nó đỏ mặt kìa bay hahaha…
– Vl éo đùa kiểu đó nha m…
– Mà công nhận cái cô trong hình này đẹp ghê m(Nam nói)
– Uk giá như là người yêu t kkkkk…
– Người ta là hót girl đâu như m đực rựa mà cứ ham hố – thằng Phương troll…
– Thôi dẹp dẹp dẹp… bay xuống hết coi… – tôi nói…
– À Thành m muốn sửa đàn không t chỉ cho – Thành nói.
– M đùa à – t đùa m làm gì lại đây t chỉ cho nè…
– Sao sao làm sao sửa…
– Hề hề – nó cười đểu…
– Có gì khó đâu m ra tạp hóa mua lấy lọ keo dán sắt mà bôi vào haha…

Tôi nổi khùng vì bị nó troll…

“Bốp…”

– Dán cái đầu m á…
– A a a… aa đau m – tôi đạp vào mông nó…

Có nên trả lại cho nàng tấm hình này không nhỉ chắc là nàng quên đây mà…

– Dt kia Thành…
– À t biết rồi – là bé Thảo…
– Nghe nek…
– Anh hả, mai anh rảnh không…
– Mai anh bận rồi…
– Hả anh bận cái gì – nhỏ như thất vọng lắm…
– Anh bận dạy m học chứ cái gì nữa mai thứ 7, không nhớ à…
– À hì hì em quên… mai là sinh nhật nhỏ bạn em nên em cho anh nghỉ…
– Vậy à… hì vậy mai anh rảnh rồi nha… à ừ vậy thì sao…
– Hì vậy mai anh chở em qua nhà nhỏ bạn đi sinh nhật nó được không…
– Uầy… nhờ người khác đi… mai anh còn đi chơi nữa…
– Thôi giúp em đi nha, nha nha nha…

Đúng là mật ngọt chết ruồi mà…

– Rồi ok tối mai anh qua đón…
– Dạ iu a nhất hì…
– À mà nè…
– Gì nữa ạ…
– Hôm đó mấy cái đứa tán em có tới không vậy…
– Có chứ sao không tụi nó là bạn nhỏ bạn em mà…
– À ừ a biết rồi…

Cúp máy, tôi đăm chiêu suy nghĩ…

Chết mẹ là cái lũ hôm bữa bị minh đánh, giờ tính sao ta…

Thôi thử bản với mấy thằng kia coi sao…

– Ê tụi bay…

Và tôi kể hết mọi chuyện cho tụi nó nghe…


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp