Thời học sinh oanh liệt

Chương 14



Phần 14

– Gay à nha – thằng Thành nhăn mặt…
– Vậy để bọn t hỗ trợ cho – D NÓI…
– Uk được đó để tụi t giúp m…
– Mà Thành nè…
– Gì m…
– Lần trước m đánh bọn nó như vậy thì lần sao bọn nó sẽ đề phòng với lại t nghĩ trận lần này hẳn sẽ rất ác liệt – D nói…
– Uk t cũng nghĩ vậy…
– Thôi ngủ đi mai rồi tính tiếp…

Sáng ra tụi nó ngủ cho tới 11h rồi ăn trưa luôn…

Sinh viên mà hề hề…

Chiều hôm đó trên đường đến chỗ làm phục vụ cafe thì tôi chợt nhớ ra…

Chết cha con nhỏ Hồng Nhi, bữa trước nó cho mình sdt bảo nhớ gọi cho nó ặc vậy mà quên…

Thôi kệ từ từ rồi tính…

Hôm đó công nhận bão lớn thật…

Thay đồ thì anh quản lý hỏi…

– Nè Thành…
– Dạ…
– Bữa trước m làm gì con nhỏ Nhi nó giận em vậy, làm ngày nào nó cũng tới quán hỏi em đó…

Tôi ngớ người ra, ghê vậy hả trời…

Hiz hiz lần này tiêu rồi…

Đúng luôn vừa nhắc tào tháo thì tào tháo xuất hiện liền…

Nay nó tới, diện cho mình áo đen cánh dơi kèm theo chiếc quần không thể ngắn hơn được nữa đùi gì mà trắng thế không biết…

– Chà chà con nhà ai mà khéo đẻ vậy ta… – thằng Hưng khen lấy khen để…

Nhỏ đi cùng 2 đứa bạn xinh cũng không kém hề hề…

– 3 Chị dùng gì ạ…

2 nhỏ gọi trà sữa còn nhỏ Nhi thì im lặng không nói gì…

Tôi đợi 1 lúc mà không nói gì nên quyết định vào trong mà đi được 1 đoạn thì…

– Anh ĐỨNG LẠI CHO TÔI…

Vâng chuyện tiếp theo ra sao thì các bạn cũng biết rồi…

Và thế là nguyên 1 tràng từ nhỏ…

– Tôi nói là tôi quên rồi cơ mà với lại hôm đó tôi bị hư dt, cô tha cho tôi đi…
– Tha tha… cái gì anh có biết ngày nào tôi cũng đến đây tìm anh không hả…

Nhìn nhỏ giận mà trông đáng yêu ghê hề hề…

– Uk vậy đền đi…
– Uk mà đền gì…
– Tối nay anh phải đi chơi với tôi…
– Sax… tối nay với mai tôi bận rồi…
– Thật không…
– Thật mà tôi dối cô làm gì hiz hiz…
– Được vậy thứ 2…
– Uk được thứ 2 tôi không đi học…

Và màn tra khảo kết thúc tôi cũng đã đưa sdt cho nhỏ và từ 1 bà chằn nhỏ đã hóa mèo con từ khi nào…

– Hì a cho tôi trà sữa dâu nha…
– Nay không uống cafe đen nữa à…
– Không – trả lời cộc lốc…
– Ghê ghê… ghê ta – thằng Hưng ghẻ cười gian…
– Hết em Dương nay em Nhi… 2 em em nào cũng xinh tao phục m rồi đó haha…
– Dẹp m đi…

Hết giờ làm tới tối tôi mượn xe thằng Phương tới nhà nhỏ Thảo…

– Alo…
– Anh tới rồi nek…
– Là cháu hả Thành…
– Dạ bác…
– Khổ cháu ghê tại nó cứ nằng nằng đòi cháu chở cơ nên bác cũng chịu…
– Dạ không có gì đâu bác…
– Anh Thành…

Oa tôi đứng hình trước nhỏ…

Trông nhỏ diện bộ đó như thiên thần ấy…

Xl các bác về quần áo thì tôi mù tịt không biết diễn tả sao nữa…

– Xinh ghê nha hì hì…
– Anh khen quá rồi…

Nhỏ cười thẹn thùng…

– Đi được chưa…
– Dạ…

Đang lái xe mà nhỏ ôm làm tôi hơi giật mình…

– Ơ con bé này bỏ ra không anh bị bạn m tẩn giờ…
– Ai mà đánh anh em đánh lại hihi…
– Nay anh cho em làm bà hoàng 1 tối đi hì hì…
– À ừ cũng được…
– Hì thích lắm mà còn – nhỏ trêu tôi…

Tới nơi là 1 quán karaoke…

Tôi cùng nhỏ Thảo vào trong thì ai cũng nhìn…

Chắc tôi đẹp giai khoai lang hề hề…

Mở cửa vào thì thấy bạn Thảo đã tới đông đủ…

– Ơ bạn trai m hả Thảo đẹp đôi ghê ta…
– Hì m quá khen rồi…

Nhỏ Thảo khoác tay tôi như đúng rồi…

Và câu nói ghẹo đó đã vô cùng đụng chạm đến bọn con trai bên kia…

Nhìn sang vcl là bọn nó…

Cái bọn bữa trước đòi tẩn tôi á…

Nhìn bọn nó là biết bọn muốn múc tôi lắm rồi…

Thôi kệ…

Và bữa tiệc diễn ra, mà trông cái bánh kem bự ghê…

Nghĩ mà tủi trước giờ chẳng ai tổ chức sinh nhật cho mình cả…

Có bạn nào giống tôi không…

Được 1 lúc thì thằng kia đứng dậy gọi cho ai đó và tiến về phía nhỏ Thảo…

Hết nhìn nhỏ lại ngó sang tôi…

– Thằng này là gì của em vậy Thảo…

Nhỏ nhăn mặt bám chặt tay tôi…

– Là bạn trai tôi được không…
– Cái gì em điên rồi, em có biết là anh thích em lâu rồi không…
– Nhưng anh là kẻ xấu, anh chỉ biết yêu rồi bỏ, người ta có chút nhan sắc mà anh cũng không tha, nếu tôi là bạn gái anh thì tôi cũng sẽ như họ…
– Anh hứa sẽ thay đổi mà em bỏ thằng nhà quê này rồi về với anh đi…

Nói xong nó vùng vằng nắm lấy tay Thảo tính kéo ra khỏi tôi…

– Anh buông ra… buông ra… – nhỏ Thảo nhìn sang tôi như cầu xin…

Thằng đó vẫn không chịu tha…

– Anh phải có được em…

Nghe xong câu đó tôi nóng máu lên, tôi đứng dậy, gạt tay nó ra khỏi Thảo…

– M muốn gì… – nó nhìn tôi tức tối…

Và buổi sinh nhật giờ đã thành buổi giành gấu à… nhầm buổi cứu nhỏ Thảo khỏi thằng điên kia chứ hề hề…

– Tao nói m bỏ tay bé Thảo ra…

Nó nhìn tôi và rồi cũng buông ra chắc vẫn còn ớn chuyện bữa trước…

Và rồi tôi dắt nhỏ ra về…

Trên đường về không quên nhắn cho bọn thằng Lộc…

– Anh nè…
– Gì vậy…
– Chuyện lúc nãy anh đừng có để ý nhé…
– À à cái chuyện em giả làm người yêu anh á hả anh biết rồi…

Nhỏ chỉ dạ 1 câu nhưng hình như đó không phải là câu trả lời của nhỏ thì phải…

Và chuyện gì nó tới rồi cũng sẽ tới…

Đi được 5 phút thì có tới cỡ 10 chiếc xe, sh, ab… v v… chặn tôi với Thảo lại…

Vậy là mặt đối mặt…

Thằng mất dạy kia thì nghênh mặt đắc chí…

– M khôn hồn thì cút khỏi Thảo may ra lát nữa t gọi cấp cứu giúp cho…

Nhỏ Thảo sợ hãi bám vào tay tôi…

– Anh thật độc ác không có được tôi anh lại phải dùng đến cái thủ đoạn đê tiện này sao…
– Thảo à, anh đã nói là phải có được em thì nhất định anh phải lấy cho bằng được…

Bữa nay đồng bọn nó đông hơn với lại có mang theo gậy sắt vcl đen thật…

– M ngon có giỏi thì 1vs1 với t có cần phải như thế…
– T thích đấy, múc nó đi…

Tôi gạt tay bé Thảo ra…

– CHẠY ĐI ĐỪNG NGOẢNH LẠI…
– HU HU… không được…
– CHẠY MAU – tôi nạt…

“BỐP!!!”

1 thằng ăn 1 đòn của tôi…

Tôi nhẹ lấy nhanh cây côn nhị khúc ra…

Thật sự tôi không thể lại số đông được…

2 phút sau tôi vẫn cật lực chống trả…

Trời ơi cái bọn kia sao vẫn chưa tới vậy trời…

– Anh Thành ơi coi chừng…

Tôi ngó sang thì đã ăn 1 gậy rõ đau vào vai…

– Anh đã nói là chạy đi rồi cơ mà NGỐC VẬY…
– HU HU… NHƯNG EM không THỂ MÀ…

Nhỏ nước mắt chảy dài…

– Haizzz…

Tôi chạy về phía nhỏ…

Không ổn không ổn rồi…

Căng thật 1 mình tôi không thể đánh lại mấy chục thằng được vì tôi đâu phải diệp vấn…

Và tự nhiên tôi lại nghĩ đến cái điều đen đủi nhất có thể…

Hiz… hiz… sau trận này nhẹ thì đi cấp cứu còn nặng chắc đi xe rồng mất…

Mà tôi cũng phải công nhận cái lũ bạn trời đánh kia cũng biết cách xuất hiện thật…

“BỐP…”

1 thằng bị ăn phải 1 cước của thánh D bay ra đo đất tới cả vài mét…

Và tụi thằng Lộc cũng mò tới hỗ trợ…

Hiz hiz trời vẫn còn thương mình…

Tôi để ý khi giao chiến thì thấy thằng Thành, hình như nó học boxing thì phải, thấy thằng nào cũng ăn những cú đấm trời dáng của nó…

Ghê thật không ngờ nó giấu nghề kỹ thật…

Tôi không chần chừ bay vào đánh luôn. Và tất nhiên là lần này tình thế thì khác…

Tôi cứ nhè thằng mất dạy kia ra mà quất với lại mát xa cho nó…

Đúng là cảm giác thật là yomost…

Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Vài phút sau thì cái lũ mất dạy kia đã nằm gọn dưới chân bọn tôi…

– Về thôi bay…
– Uk về thôi…

Lũ bạn tôi về trước còn tôi phải chở bé Thảo về…

Trên đường về mà nhỏ cứ ôm tôi khóc nức nở…

– Nè nè em đừng có khóc nữa chứ…

Nhỏ cứ ôm lấy tôi mà nấc lên nói từng lời…

– Em… em xin lỗi… vì em… mà anh…
– Thôi thôi… không sao đâu…

Tôi cắt ngang từng câu nói nghẹn ngào từ nhỏ…

– Mà nè em đừng có khóc nữa…

Tôi không biết phải làm sao cho nhỏ hết khóc vì trước đến nay, đây là lần đầu tôi phải dỗ con gái…

– Thì em có khóc nữa đâu…

Nhỏ òa lên…

– À ừ sắp tới nhà rồi kìa em nín đi…
– Tới nhà rồi tiểu thư ơi…

Tôi ghẹo…

Nhỏ lau nước mắt cười…

– Anh về đây…
– Dạ anh về cẩn thận…

Tôi nhìn nhỏ đi vào nhà xong thì mới về…


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp