Thời học sinh oanh liệt

Chương 33



Phần 33

Không có gì nên tôi tua đến thứ 2… vừa mới sáng mở mắt ra thì thằng Nam đã om sòm lên rồi…

– Ê bay trường mình đang thiếu người vác nước kìa… bay đi không 300k một ngày…

Nghe tới đây thì ngay cả tôi và 5 thằng còn lại cũng tỉnh ngủ luôn…

Và cuối cùng chỉ có thằng Long, Quang là không đi vì tụi nó đi làm nhà hàng mất rồi…

Bắt xe bus đến trường… tới nơi thì thằng Nam cũng đã nó với thầy phụ trách…

Khi các thủ tục rườm rà xong xuôi chúng tôi bắt đầu làm… tôi, D, Lộc có nhiệm vụ chuyển nước tới từng phòng. Mà nghĩ mà phát ngán, ký túc xá có tới 2 dãy mỗi dãy cao tới 14 tầng… trong khi giao nước tới từng phòng cũng chỉ có tới… hơn 10 người… còn tụi thằng Phương và những người còn lại sẽ chuyển nước từ xe vào thang máy chuyển lên… nhắc tới cái thang máy thì tôi và thằng Phương bắt đầu không nhịn được cười vì đó cũng là nơi mà cô gái kia… bị lọt cống… dẫn đến nổi tiếng cả trường…

Đi cái thang máy mà nó cứ kêu… với lại rung lên mỗi khi tới nơi… làm mấy người bên trong ai cũng tỏ vẻ bất an… ơ mà nói thì cũng phải kể luôn là thang máy trường tôi không biết sập lần nào chưa mà khi còn ở ký túc xá tôi cũng đã nghe rất nhiều câu chuyện về sinh viên chết trong thang máy… hay thang máy bị đứt dây… chuyện này được truyền miệng qua nhiều thế hệ sinh viên… còn về những vụ tai nạn thương tâm kia tại sao lại không lên báo vì khi nghe kể lại thì tôi được biết nó đã được yểm đi nhằm giữ thể diện cho trường… còn với chiếc thang máy cũ kỹ này thì mãi cho tới đời em tôi đi học thì trường mới cho thợ về tân trang… trong khi đó. Thang máy dành cho giảng viên thì lúc nào cũng mới cứng, đi êm thôi rồi… khá bất công nhỉ…

Chúng tôi vác nước cho hết dãy nam rồi… còn cho tới dãy nữ thì… haizzz… xin lỗi chúng tôi chỉ là thằng giao nước thôi mà…

Giao được phòng thứ nhất, tôi gõ cửa phòng… cũng không to cho là mấy nhưng mà mấy cái lời từ trong phòng nữ phát ra khiến chúng tôi nổi cả da gà…

– ĐM THẰNG L*** NÀO ĐẤY…

Tôi sợ quá nên hỏi anh phụ trách giao nước…

– Ơ anh ơi… mấy chị chửi tụi em kìa…

Và cho tới khi anh phụ trách nói giúp thì… chúng tôi mới được giải oan… nhỏ từ trong phòng thì xin lỗi rối rít… hỏi ra thì mới biết là mấy thánh trong ký túc xá hay có trò gõ cửa phòng rồi bỏ chạy. Còn gan hơn thì… đứng lại làm quen xin sdt luôn… mà cũng phải công nhận là girl ktx xinh lắm các bạn ạ… bạn nào có ý ở ktx thì mình nghĩ là được đấy… không biết sinh viên nữ trường khác như thế nào chứ trường mình là từ ktx bước ra là trông bạn nữ nào nhìn cứ như đi dạ hội vậy… trang điểm với lại hở hang thôi rồi…

Thôi không lan man nữa… mang nước tới lầu thứ 7 thì thằng nào thằng nấy cũng suýt chảy cả máu mũi vì mấy thánh nữ trong ktx ăn mặc hở quá… lại còn không mặc cooc xê… nữa chứ… thành ra khi mấy nhỏ cúi xuống thì thôi rồi…

Giao tới tầng cuối thì vai thằng nào cũng mỏi muốn khùng rồi nhưng cũng phải ráng… vì 300k…

Sau khi hoàn tất cho tất cả các phòng thì… cuối cùng cũng tới giờ lĩnh lương… và sự ức chế cũng bắt đầu từ đây…

– Thầy nói sao, thầy nói công tụi em làm là 300k mà tại sao giờ lại còn có 200k… – thằng Nam hỏi…
– Ai nói với anh vậy?

Lão ta hỏi như dọa…

– Thì… thầy… nói…

Thằng Nam cố gắng giải thích…

Lúc này thì không chỉ bọn tôi mà mấy anh khóa trên cũng bắt đầu thấy nóng rồi đấy…

Khốn nạn…

– Tôi nói là 300k khi nào…

Lão ta vẫn kiên quyết… thật sự lúc này chúng tôi cũng mệt lắm rồi… lúc đó chúng tôi chỉ muốn lao vào đánh cho lão ta 1 trận…

Nói chuyện một hồi thì… chúng tôi cũng phải chịu uất ức nhận lấy tiền mà về… cho tới khi xuống lầu dưới thì chúng tôi cùng mấy anh khóa trên cũng chửi đổng lên chủ yếu là cho lão ta biết…

– ĐỦ MÁ GV NHƯ CON C***, BỐ THÍ… ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU TIÊN COI NHƯ CŨNG LÀ LẦN CUỐI CÙNG TAO LÀM CHO TRƯỜNG…

Đấy… khốn nạn… lúc thiếu người thì nài nỉ tìm người dụ dỗ đủ kiểu… cho tới khi xong thì… trở mặt… mà người trở mặt ở đây không ai khác lại là người có chức của trường… xã hội này loạn hết rồi… tôi luôn có một quan niệm về người có trách nhiệm truyền đạt kiến thức… ngoài những người giáo viên được học trò nể phục hay nói cách khác là ấn tượng tốt… thì còn những người còn lại chỉ là những thành phần… đì học sinh… lợi dụng 2 chữ giáo viên mà… gây áp lực cho học sinh… luôn tạo thành tích tốt cho tất cả những ai học thêm từ họ… phân biệt đối xử…

Đó chỉ là suy nghĩ của tôi, hy vọng không làm phật lòng ai đó…

Đời bạc lắm, cười trước đã…

Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Về tới phòng mà miệng tụi nó vẫn không ngừng rủa lão ta…

– Mọe bóc lột sức lao động… lần sâu t địt làm vào…

Ngay cái lúc đó thêm miệng thằng Phương…

– Dm, ê bay đánh bài ăn tiền đê…
– Còn cái dái tao nè mày lấy luôn đi – thằng Nam cà khịa…
– Vậy thôi bay không có tiền thì sát phạt uống nước cũng được…

Nghe thì cũng có lý nên bọn nó cũng tán thành… thế là cái bình nước 21 lít được đem ra… cả bọn bu vào xem thằng nào về bét là bị loại cho thằng khác vào. Thể lệ về nhì 1 ly về 3. Ly rưỡi về bét thì 2 ly… tôi tham gia trận đầu… liên tiếp 2 màn đầu về nhì… tội nhất thằng Công… uống nước muốn khùng luôn…

– Ê eee… không uống giùm nha…

Thằng Nam gạt tay thằng Công ra vì nó nhờ tôi uống jum…

Trận bài diễn ra tới 11 đêm thì mặt thằng nào cũng tái ra hết rồi… cái bình nước 21 lít nay đã gần cạn… vl… và sau đó thì thằng Phương đột nhiên đứng dậy chạy tắp vào wc…

– Dm đái mà éo có mùi khai luôn mà…

Thằng Phương chật vật bước ra wc… mặt đầy thỏa mãn…

Còn riêng tôi thì lúc này cũng no nước không kém… trận tiếp theo trên tay tôi còn 2 lá, lần này nhất chắc rồi hề hề… ơ cơ mà người tính lại không bằng trời tính… tới khi tôi tự đắc kêu lên…

– Lần này mấy chú cứ uống… cho phê cái bụng đi nhé… hề hề…
– Chắc chưa…

Lộc shit ngồi bên cạnh đắc chí… dm chẳng lẽ nó thấy bài mình rồi…

– Dm… thích thì tao chiều… – tôi kiên quyết…

Và thế là 2 thằng chìa lá bài úp ra chiếu… nhẹ nhàng… y như phim ván bài đen tối vậy… và thế là tôi lật trước… gì cơ… và ngay lúc này thằng Lộc nó đã cười rồi… và thế là nó lật bài nó lên 2 cơ… vl… trên tay mình giờ còn có 1 lá 7 chuồn… mọe… và thế là cứ vòng theo vòng bọn nó cứ đánh đôi thành ra tôi về bét…

Ngu quá lẽ ra lúc đó đi con 7 chuồn…

– Khà khà bảo sao mà không lên uống đi em 2 ly oh la la… – Thành Toác cười lớn…

Sặc… nhìn cái ly nước sao mà phát ngán… tôi cố gắng nốc từng ly… rồi chuồn luôn không chơi nữa…


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp