Thời học sinh oanh liệt

Chương 41



Phần 4

Ra trạm bắt xe bus, chúng tôi lại gặp bác Trường…

Nhìn thấy tôi bác giật mình…

– Trời mày bị sao vậy nhox…

Tôi lúng túng không biết nói gì…

– Dạ… cháu… cháu…
– Mày đánh nhau phải không…
– Không có đâu bác ơi – tôi giật mình…
– Nó bị gái táng đó bác ơi. – Thằng Phương nói đểu liền…

Còn lũ bạn tôi và các hành khách thì người che miệng kẻ sảng khoái nhìn tôi cười…

– Mày im nha Phương, nếu không phải tại mày rủ t thì giờ đâu bị như vầy…

Tôi tức tối nói nó đồng thời cũng chứng minh chắc chắn rằng vết bầm trên mặt tôi là do con man mát kia đánh, hiz biết thế khỏi nói cho rồi…

Bác Trường cười…

– Ranh con mà mày làm sao để cho gái nó đánh vậy haha…
– Chỉ là vô tình thôi bác ơi hiz…

Về đến phòng mà tôi vẫn bị tụi bạn và bác Trường khủng bố…

Về đến phòng tôi bỏ vào nhà tắm… nhìn lên gương… ui da chảy máu mũi rồi…

Tắm xong tôi chạy lên gác lấy viên thuốc giảm đau ra uống chứ nó nhói thì thôi rồi…

– OH chào anh mũi tẹt haha – thằng Long chọc…
– Im nhá đừng để anh tính nóng võ công cao nha em…
– Haizz còn cây đàn xử lý sao trời…
– Ê tụi bay cho t mượn tiền mua đàn đền con nhỏ kia coi…
– Oh shit nàng đã tha cho mày giờ lại còn muốn đền nữa hả mày?
– Chứ sao mày…
– Mày chắc chưa ku – thằng Thành hỏi đểu tôi…
– Chak chú sao tầm gần 2 củ là cùng – tôi tự tin…
– Nhầm rồi em cái violin này t nhìn giống hàng cao cấp đó mày nhìn chất liệu nek mày… giá cỡ 700 đến chục ngàn obama đó ku, khác hẳn với đàn chợ trời đó.
– Nếu mày tính đền trả cho ẻm thì xác định ở đợ cho ẻm cả đời đi ku. Khà khà – Thành tiếp lời…

Tôi méo mặt đần ra đập đầu vào lan can mà không biết đau… đau vì tiền…

– À ừ thì vậy t đi làm thêm mua cái tạm cái trung trung, của ít lòng nhiều…
– Nhưng người ta có cần mày đền đâu – Nam nói…
– Ak mà con nhỏ đó nhìn cute không mày, sao t thấy mày đứng hình nhìn nó vậy…
– À ừ ta lo cây đàn chứ có nhìn nó đâu mày – tôi chống cự yếu ớt…
– Với lại nó đeo khẩu trao thì… sao mà t biết được…
– Ôi vcl nhìn nó kìa bay, thích ẻm thì nói nó 1 tiếng hề hề… hay nhân cơ hội này hốt ẻm luôn đi mày – thằng D nói vui…
– À ừ… thôi đi chợ – tôi đánh trống lảng…

Cả đêm đó tôi không ngủ được 1 phần vì cái mũi đau 1 phần cũng vì đôi mắt ấy… cửa sổ của tâm hồn…

Không biết giờ em đang nghĩ gì nhỉ… khò khò…

– Đừng có gác chân lên người t hôi vcl…

Ngủ thôi…

Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Gần kết thúc hè 2 môn tôi thi tổng trung bình 2 môn 6 phết tròn, trung bình… NHỌ…

Tụi bạn tranh thủ kiếm việc vào năm đi làm thằng về quê thằng đi phượt…

Còn riêng tôi thì nhờ thằng D dạy võ – mà nó giỏi võ thật đó nhưng mà nó đánh ghê quá…

1 cước 2 cước rồi 3. 4… – tôi tôi chống đỡ được 5 đòn của nó đã thấm mệt…

– Thôi mày ơi nghỉ tí đã…
– Ặc đau quá…
– Sao chân mày cứng vậy ui da…
– T học võ 2 năm nhưng chân thì t luyện trên thân cây 5 năm rồi – vãi đạn lạy anh Hoàng…
– Mà t thấy mày cũng khá đấy – nó cười nhẹ…
– Uk t mà ha ha…

Và cứ thế ngày qua ngày tôi cũng dần quen với những đòn chân hiểm hóc của thằng D…

Ngày cuối cùng của nghỉ hè, 1 cước 2 cước 3 4…

– Sao vậy chú em mới đá có 16 đòn mà mệt rồi à…
– Không cần phải khích tướng… nhìn nè tiểu tử…

Nó xoay người đá 1 cú trời giáng…

BỐP!!!

– Ui đau quá, tôi lùi lại…

Chưa kịp lấy lại thế nó tiếp tục tung thêm 1 đòn chân nữa…

Nhưng lần này thì khác, tôi đỡ được…

HUỴCH!!!

Tôi đỡ lấy chân nó và phản công tôi đạp vào chân đang tiếp đất của nó…

Huỵch nó khụy xuống tôi thắng thế lấn tới dùng một đòn vật của môn judo làm nó ngã xuống – và đó là lần đầu tiên tôi đánh ngã được nó…

– Dừng lại tao thua…
– He he…
– Chơi đểu mày vịnh xuân mà lại dùng judo…
– À ừ tại lúc đó t rối quá khà khà…
– Tiến bộ đấy tiểu tử…
– Ê D Thành về bay – tụi bạn tôi gọi…
– Uk về thôi…

Trên đường về bọn tôi nói cười rôm rả…

Thằng Lộc thì bỏ đi trước… cái thằng nay từ ngày có bồ mới là bơ anh em luôn, đểu vãi…

– A… A… A… AAAAA…
– Chuyện gì vậy mày – thằng Lộc chạy tới…
– CH… CHÓ CHÓ ZỮ… bay ơi, bọn tôi nhìn thì thấy 5 6 con becgie đuổi theo…

Hoảng hồn bọn tôi chạy theo nó…

– Thằng nào thằng đó đều vắt giò lên cổ mà chạy… riêng mỗi thằng Công, trông nó mập vậy mà chạy nhanh hơn cả bọn tôi…
– D D… D m giỏi võ sao không dùng cái chân sắt của mày sút mấy con chó đó – đi tôi hỏi…

Mặt nó nhìn lúc này thảm thôi rồi…

– Mày điên à… tao học võ đánh với người, còn chó, nó mà nhảy lên táp 1 phát là cẩn thận chích ngừa chó dại đó ku… hộc hộc mệt quá…
– Mày… mày hộc hộc… mày có ngon thì dùng mấy cái chiêu vịnh xuân ra đánh đi… má mệt quá…
– Ha haha… – bon tôi cười…
– Má lúc này mà tụi bay còn đùa nữa à vcl… – thằng D nói không ra hơi…

Chạy khắp đường nvn mà bầy chó vẫn không tha…

Lúc đó tôi cảm thấy đuối vì lúc nãy choảng nhau với thằng D. Lò mò mắt mũi lúc đó không biết để đâu thì tôi va vào 1 cô gái…

Chương trước Chương tiếp