Thời học sinh oanh liệt

Chương 43



Phần 43

Sáng chủ nhật… tôi mò ra ban công hít thở không khí…

Haizz… trời xanh xanh ngát một vùng…

Cây xanh xanh đến tận cùng xa xôi…”kính vạn hoa”

– Xanh cái đầu mày… mau giúp tao thu đồ vào coi… – tiếng thằng Tài từ ngay sau lưng tôi…
– Cái thằng… thơ hay vậy… mà mày không biết cảm nhận… đúng là không biết gì về nghệ thuật…
– Uk… tao vậy đó… bây giờ mày có phụ tao… mang đồ vào không…
– Hề… hề… tới liền…
– … mà mày làm đéo gì mà nhiều đồ vậy Tài… mày tính một ngày hai bộ à…
– Vậy là ít đó… mày đừng có lải nhải nữa… làm đi… cái thằng… chắc tao nên xem lại giới tính của mày đó Tài…

Và mới sáng sớm ra tôi đã có chuyện để kể rồi… tôi đang loay hoay ôm cả núi đồ của nó thì…

“SOẠT…”

“OÁI…”

Thằng Tài trượt chân va vào tôi… cả hai thằng ngã ra sàn… kèm theo đồ văng lung tùng phèo…

– Dm… mắt mũi mày để đi đâu vậy Tài…
– Haizz… sàn trơn quá… thôi gom lại đồ đi mày…

Tôi với nó thu xong thì… tôi nhìn ra lan can… sax…

– Tài… Tài… Tài… mày… mày…
– Cái gì mà mày nói cà lăm vậy…

Tôi chỉ về phía lan can cho nó thấy… chính là cái quần sịp… của thằng Tài đang phất phơ trong gió… đang bị kẹt lại…

– Dm…

Tôi và nó chưa kịp lấy lại thì… cơn gió quái quỷ nào đó bất ngờ thổi mạnh qua…

Thôi xong luôn… cái sịp của thằng Tài rớt tự do từ lầu 9 xuống… nhìn nó phồng phồng trông cứ như là lính nhảy dù vậy… nhè nhẹ… bay xuống canteen trường… thôi hỏng luôn… tệ nhất là nó vướng phải cây cảnh của trường… công nhận thằng Tài cũng chơi nổi vãi… màu xanh mới chịu… và cái sịp của nó bây giờ giống như… cái quần treo trước gió vậy… hehhe… lơ lửng dưới hàng cây của trường…

Hai thằng đần mặt ra nhìn xuống… dưới…

– Thành… Thành… giờ… giờ tao với mày… xuống đó lấy đi…
– Xuống cái đầu mày… không thấy nó mắc trên cây à… thôi bỏ đi… mày cứ coi đó là di tích chứng minh là nơi đây chính là nơi mà thằng Tài lầu 9 phòng xxx làm bay sịp, biết đâu tên mày sẽ được lưu danh ngàn năm… hahah…
– Không được… tao mới mặc có một tuần… xuống với tao đi mày… đừng đùa nữa ba…

Nó lải nhải một hồi… thì tôi mới đồng ý…

Hai thằng lấm lét… chạy xuống can tin trường… cũng may hôm nay là chủ nhật nên ít sinh viên qua lại… chứ mà là ngày đi học thì nó có cho tiền tôi cũng không xuống…

– Nè… bây giờ sao mày… – thằng Tài hỏi…
– Được rồi tao với mày thử rung cái cây xem nó có rớt không… ok chứ…

Hai thằng rung một hồi mà cái sịp chết tiệt kia vẫn không chịu rớt xuống… mà chỉ có lá rụng tả tơi…

– Dcm… quần sịp mày có dán keo hả Tài… BỐP…

Tôi nóng lên sút mạnh vào thân cây…

– Ơ… Thành Thành… nhìn kìa nó sắp rớt rồi… nó lay tay tôi chỉ lên trên…
– Hả sao… sao…

Tôi nhìn lên thì nó cũng bị lệch do cú sút thần sầu vừa rồi của mình… và thế là hai thằng không rung cây như trước nữa mà là chuyển sang lấy dép tạt lên…

“VÙ… UUU…”

“SOẠT…”

Tạt tới 3, 4 lần thì cái sịp thần thánh của nó mới chịu rớt…

– HÔ… HÔ… RỚT RỒI… HAHAH… NHỜ TAO ĐÓ…
– NÈ MẤY CẬU KIA SAO LẠI PHÁ HOẠI CÂY CỦA TRƯỜNG…

Oh shit… là quản sinh… hai thằng tôi vắt dò lên cổ mà chạy mặc kệ cho lão quản sinh vẫn hô đứng lại… má tại mày hết đó Tài…

Tôi gắng chạy thật nhanh đến khu nhà khoa thực phẩm… hiz… không thể để bị bắt được… lần trước do đá banh mà làm bể chậu hoa trường… lần này chỉ vì cái sịp của thằng Tài chết tiệt… mà bị rượt…

– Nhanh mày… không ổng đuổi kịp giờ…

Chúng tôi băng qua nhiều lớp… leo từng lầu… và cuối cùng cũng cắt đuôi được ổng…

“Hộc… hộc… hộc…”

Hai thằng thở như sắp chết… mọe… éo biết ổng thấy mặt chưa nữa…

– Chắc được rồi…

Thằng Tài chắc chắn…

– Mà thôi về phòng mày…
– Uk…

Kết thúc một buổi sáng… rắc rối…

Tới 3h chiều… thằng Tài gọi tôi…

– Ê Thành… chiều nay tao đi học bù mày lên điểm danh dùm tao được không…
– Mơ đi em…

Tôi phẩy tay ra hiệu cho nó biết…

– Đi… tối tao bao cơm cho hheheh…
– Heheh… cơm thì ít quá… phải có cocacola… tao uống mới trôi…

Tôi cười đểu…

– Ok mày… thằng chó toàn cơ hội không…
– Được rồi đưa đồ đây tao mặc… nói tên phòng mã số sinh viên… khai báo tên tuổi năm sinh năm mất nữa haha…
– Dm… mày có đi không… – Nó nóng lên rồi…
– Hehhe… tao nói là sẽ đi mà hehe…

Tôi tới lớp nó, chán thật… từ thuở còn đi học tôi chúa ghét là phải học bù… học sinh thì nản mà giáo viên cũng chả sướng gì… nghỉ thì nghỉ luôn đi… học với chả bù…

Bước vào lớp tôi tìm cho mình cái bàn cuối…

… để coi… nay nó học sức bền vật liệu à… tôi lật từng trang sách… nhìn khó vậy trời… ơ cơ mà chữ thằng Tài xấu vl ra… dịch không nổi… mày quá vĩ đại rồi Tài à…

– NGUYỄN VĂN TÀI…
– CÓ… – tôi hô…

Lớp học diễn ra… không biết là do tôi cảm giác hay sao mà tôi nhận thấy có ai đó đang nhìn lén mình… ơ mà lớp này toàn đực không… đào đâu ra gái… chẳng lẽ lớp này có bê đê…

Và tất nhiên cảm giác của tôi là đúng… lẽ ra lúc đó tôi nên nhận ra điều đó sớm hơn…

Hết giờ… tôi bỏ ra nhà vệ sinh… đang đi ra thì có kẻ… đang quay mặt về phía trước… tôi không thấy mặt, cái thằng mát này nó đứng đây ngắm nhà vệ sinh à… bỗng nhiên…

– Ông Thành…
– Hả…

Tôi quay lại theo phải xạ khi có ai vừa gọi tên mình… thì…

– Xittttt… AAAA. LÀM CÁI TRÒ GÌ THẾ…

Tôi la lên vì bị cái thằng đó xịt thứ gì cay vào mắt…

– Hahaha… – nó cười…
– Vào đi tụi bay…

“Bộp bộp… bộp…”

Tôi nghe có rất nhiều tiếng chân lại gần, vãi… chúng đông quá… chết tiệt mắt đau quá… không thấy gì cả…

– Múc nó đi… nó không thấy gì đâu… hahaha, lại là tiếng của thằng lúc nãy…
– BỐP… BINH… BINH… HỰ… BỐP… đau quá… CHÚNG MÀY LÀ AI…
– … BỐP… BỌN TAO LÀ AI CŨNG KHÔNG QUAN TRỌNG…

Một cú đấm xé gió vào mặt tội… cũng may là tôi lúc này cũng đưa hai tay cản được một phần…

– BỌN ĐỂU…
– HAHAHA… ĂN ĐÒN ĐI RỒI XEM MÀY NÓI NỔI ĐƯỢC KHÔNG…

“BỐP… BỐP… BỐP…”

SAX… ĐAU QUÁ… tụi nó bu lại dùng chân đạp tôi…

Tới khi chúng dừng lại thì tôi cũng không gượng dậy nổi nữa rồi…

Tự nhiên có tiếng bước chân lại gần…

“SOẠT…”

Nó nắm cổ áo tôi lên…

“Bốp…”

Tôi bị ghì vào tường…

– Mày tiêu rồi ranh con… – nó nói…

Phải nhân cơ hội này mới được… mặc dù không thấy gì nhưng tay tôi vẫn có thể hoạt động…

“SOẠT…”

“RẶC…”

“AAAAA…”

Tôi nắm lấy tay nó mà vặn tay theo thế judo…

“HÂY…”

“BỐP PPPP…”

– NGHE ĐƯỢC GIỌNG MÀY… TAO ĐÃ BIẾT MÀY… KHÔNG KHÁC GÌ LOÀI ÓC CHÓ MẶT NGƯỜI…

“BỐP…”

Tôi tung một cước hết sức vào bụng… kèm thêm cào một đường trên tay nó…

Lúc này mắt tôi đã thấy được mờ mờ…

CHẠY…

Tôi dồn hết chút sức lực cuối cùng… bỏ chạy… hộc hộc…

Khốn nạn… mình bị đánh thảm quá… không biết chúng là ai… nhưng mình nhất định sẽ tìm ra và xử lý…


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp