Thời học sinh oanh liệt
Chương 50
– Hả…
Tôi giật mình quay lai… thì thấy… một cô gái trong bộ đồng phục trường… và váy của cô ta bị… in hình vết bẩn bởi quả bóng… cô ta chìa trái bóng về phía tôi…
– Uk… hì hì… cậu cho mình xin lại…
Tôi gãi đầu cười gượng… chết mẹ quên xin lỗi…
– Nè… là cậu đá trái banh này hả… – Nhỏ hỏi tôi như muốn điều tra vậy…
– Uk… mình xin… lỗi… mình không cố ý…
– À ra là cậu… – rồi nhỏ đặt quả bóng xuống đất… ý gì đây…
Nhỏ nhìn tôi mặt nham hiểm… và tôi chưa kịp trở tay mà đoán ra ý đồ của con nhỏ đó thì, là sao… với cự ly gần thế này mà còn mặc váy chẳng lẽ nhỏ…
“BỐP…”
“OÁI…”
Tôi chới với ngã lăn hẳn ra đất… vì bị ăn nguyên một quả banh vào mũi… mình đã xin lỗi rồi mà… đồ độc ác… chỉ vì mình vô tình làm dơ cái váy… ui da đau chết mất… còn đau hơn lần trước tôi bị nhỏ Trang nó tọng cú đấm vào mặt… tôi ráng gượng dậy nhìn vẻ mặt đắc chí của con nhỏ ác ôn kia…
– Đáng đời…
Nhỏ nhìn tôi cười hả hê… trông cũng xinh đấy… mà sao lại dở người thế không biết…
– Hazzz…
Tôi thở dài nói một cách hết sức nhẫn nhịn…
– Bạn hả giận chưa… vậy bây giờ mình xin lại trái bóng nhé… rồi tôi lại gần phía nhỏ đang đứng…
– Đâu có dễ vậy…
“Soạt…”
“Oái…”
Nhỏ lừa banh qua tôi làm tôi chới với ngã thêm lần nữa…
– Vậy… vậy là ý gì… – Tôi hỏi như cáu…
– Lấy lại được bóng từ tôi thì tôi sẽ trả hì… – nhỏ nhìn tôi đầy kiêu ngạo…
Vậy là tôi đành phải bất đắc dĩ lao vào cướp banh…
“Soạt… soạt…”
Trời đất… nhỏ này kỹ thuật vãi…
“BỐP…”
Tôi bị nhỏ đẩy vai lại ngã xuống lần nữa…
– Ui da…
– Sao vậy… con trai gì mà yếu thế… – nhỏ cười hả hê…
– ĐỦ RỒI…
Tôi đứng dậy trừng mắt về con bé ngạo mạn đó…
VỐN LÀ TÔI ĐỊNH CHỊU NHỤC MỘT CHÚT… ĐỂ SỚM… KẾT THÚC… ĐẶNG ĐỂ CÒN TRẢ LẠI BÓNG CHO NGƯỜI TA… NHƯNG DÙ SAO ĐẰNG NÀO CŨNG LỠ RỒI… ĐÃ THẾ THÌ LÊN ĐI…
“VÙ…”
“SOẠT SOẠT…”
GIỜ THÌ TÔI CHẤP NHẬN THI ĐẤU NGHIÊM TÚC… tôi lao vào phía nhỏ cướp lại trái banh…
“HÂY…”
“SOẠT…”
Nhỏ bất ngờ trước kỹ thuật của tôi… muộn rồi cô bé à…
Tôi lấy lại được banh… nhưng nhỏ vẫn kiên quyết bám theo… saz…
– OÁI… NÀY NÀY… CÔ LÀM CÁI GÌ THẾ… BUÔNG RA ĐI CHỨ… AAA… RẦM…
Nhỏ mặc váy… chạy vội quá nên bị sẩy chân… thành ra trong lúc sắp ngã… cô ta bám vào quần tôi… kết quả là…
Xong luôn… tôi và con nhỏ kia ngả hẳn xuống đất… không bị rách quần đâu nhé… vì tôi bận quần tây… mang thắt lưng thì nhỏ có gồng cả hai tay mà xé thì cũng… mơ đi…
– TRỜI MÀY ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY THÀNH… – tiếng thằng Lộc… sax chết mọe…
Tôi chống tay đứng dậy… không quên đỡ con bé kia…
– Thôi nhá… không đùa nữa nhá… – tôi nhìn nhỏ cười nhẹ…
Ơ thế mà nó không thèm đáp lại với tôi câu nào… cứ thế mà nhìn tôi với ánh mắt như không không phục rồi tức tối bỏ đi…
Tôi mải nhìn theo dáng hình ấy… nhỏ bước từng bước nặng chịch bỏ về… bộp, thằng Hoàng đâp vai tôi…
– Sao vậy mày… con nhỏ đó… gây hấn gì với mày à…
Hiz… vậy là nó chưa thấy chuyện lúc nãy… hên thật… chuyện này mà cả phòng đều biết thì tôi chỉ có nước mà ôm nhục cả tuần chứ chẳng chơi à…
– Ờ… thì có gì đâu mày… – tôi chối liền…
– Không có… nếu không có sao mày với nó lại ngã bổ ngửa dưới đất… ê… ê… hay mày… tính… ứ… ứ… – nó bắt đầu đá đểu tôi rồi…
– Dẹp mày đi… nghĩ bậy bạ…
Rồi tôi nhìn sang thằng Lộc… nó đang cầm chiếc dép còn lại của tôi…
Tôi chưa kịp chửi nó tả tơi thì…
– He he… công nhận dép mày kê mông êm ghê… nãy tao quên…
– Quên ông nội mày… làm tao tìm muốn điên…
– À… mà bóng của ai vậy mày…
Thằng D chỉ về trái bóng mà tôi đang cầm…
– Thôi bỏ sứ rồi… tụi bay về trước đi… tao đi trả banh cho người ta…
Tôi hối hả bỏ đi… miệng vẫn không lầm bầm rủa con nhỏ độc ác kia…
Hizz… muộn quá… tôi ra trạm bắt xe… thì thấy tụi bạn mình đang đứng ngoài đó chờ xe… hề hề… hên quá… xe chưa có tới…
Ơ mà… tôi còn cách trạm cỡ chục mét thì xe đã từ sau lưng tôi từ khi nào rồi… sax… xui vậy trời… báo hại tôi chạy thục mạng đến trạm muốn lè lưỡi…
Hiz… không kịp mất rồi… thôi chờ chuyến sau vậy… trời ơi là trời…
Đứng chờ xe… tôi chợt nghĩ về con nhỏ lúc nãy… cái máu gái xinh nó lại nổi lên hề hề… công nhận nhìn cũng cao ráo trắng trẻo xinh tươi đấy… con nhà ai mà khéo đẻ thế không biết chứ lại… mà sao nhỏ đó đanh đá thế trời… con gái con lứa gì xinh mà khùng thấy sợ… phải dịu dàng nết na thùy mị thì tụi con trai nó mới thích… ai đâu cứ hâm dở như thế này thì trai có nước mà nó chạy mất dép…
Về tới phòng… tôi mệt mỏi leo từng bậc thang… khát quá trời…
“Ketttt…”
Tôi mở cửa…
– OÁI…
– THẰNG LỘC KIA MÀY LÀM CÁI NỒI GÌ THẾ… SAO LẠI ĐỔ NƯỚC UỐNG VÀO THAU… MÀY BỊ KHÙNG À… – tôi chỉ tay về nó…
“Suỵt…”
Nó ra hiệu cho tôi im lặng… lúc này thì mặt nó nhìn thảm thôi rồi…
– Hehhe… mày thông cảm… nay phòng bị hết nước…
– Hết nước thì chờ có lại… bộ mày… tính lấy nước uống đem tắm à… – tôi sửng cồ với nó…
– Cái thằng này… cái đó thì tao chịu được… nhưng cái này thì tao bắt buộc phải…
– Phải làm sao… – tôi hỏi lấn…
– Dm… hết nước dội nhà cầu… rồi…
Nghe xong câu này thì tôi mới đần mặt ra nhìn nó… thằng quỷ… nước… cho cả phòng uống mà giờ nó đem hốt gần cả nửa bình đem dội nhà cầu…
Nói xong thì nó bỏ vào trong nhà tắm…
– Hề hề… đúng là thoải mái mà…
– Mái con khỉ… mà mấy thằng kia đi đâu rồi… – Tôi hỏi…
– À tụi nó ra bigC rồi… lát về…
…
Còn tiếp…