Thời học sinh oanh liệt

Chương 71



Phần 7

Tua nhanh đến cuối tuần… đi làm…

– Ê thành nói anh quản lý nay tao bận nha…
– Đậu bỏ tao bơ vơ mày…
– Hà hà t tạo cơ hội cho mày với em đó chứ – thằng Hưng cười đểu…
– Ukm cũng được…

Xe thì thằng Công đi rồi… lại phải bắt xe bus tốn 2k…

Xe chạy được 1 lúc thì mưa lớn… tôi vô tình nhìn qua cái cửa sổ mờ ảo bị mưa làm cho nhòe đi tôi thấy…

Phải là nàng đang líu ríu khép mình vào trạm xe tránh mưa hình như trên tay cầm cái hộp gì thì phải, dù bị mưa che đi phần nào hình ảnh nàng nhưng tôi vẫn nhận ra đôi mắt ấy… long lanh ấm áp lắm…

Xe chạy qua em làm tôi cảm thấy tiếc làm sao như muốn nán lại chỉ để nhìn nàng.

Tới quán tôi vẫn bị ướt do chạy từ trạm vào…

– Tới rồi hả… Hưng đâu em…
– Dạ Hưng bận rồi anh…

Tôi vừa thay đồ ra thì nhìn thấy con nhỏ kia tới từ lúc nào rồi… hình như nó theo dõi tôi thì phải…

Tôi tiến lại gần nhỏ…

– Chị dùng gì ạ…
– Như cũ – lạnh lùng trả lời…

Tôi im lặng rời đi… cafe đen đặt xuống tưởng xong thì con bé đó lại troll tôi…

– Tôi không uống nữa tôi muốn uống trà sữa dâu…

Tôi không nói gì cầm cafe bó vào trong…

Trà sữa đem ra… thì nó lại…

– Tôi nghĩ lại rồi tôi uống trà bạc hà cơ…

Đậu xanh rau má… nó mà ở mà không phải khách thì tôi đã cho 1 bạt tai rồi… ức chế gì đâu…

Trà bạc hà đem ra thì nhỏ không còn áp đặt tôi nữa… tôi thở phào nhẹ nhõm bỏ đi…

– Nè…
– Hả – tôi quay lại…
– Gì vậy… à không… có có vấn đề gì ạ…
– Cho tôi sdt anh đi…

Tôi đứng hình suy nghĩ… lúc nãy nó còn tra tấn mình liên tục tưởng nó ghét mình lắm, giờ lại xin sdt làm quen thì đúng là con này nó dở người thật rồi…

– Không được…
– Tại sao?
– Vì tôi không quen cô…
– Trước lạ sau quen…
– Không được…

Con nhỏ tức giận đứng lên bỏ đi kèm theo 1 câu…

– CHỜ ĐÓ…

Anh quản lý tiến lại gần tôi nói…

– Nhox thông cảm cứ để cho con bé vậy đi…
– Sao cơ ạ…
– Tại chưa bao giờ anh thấy nó chủ đông bắt chuyện với ai cả…
– Chắc cô ta còn giận em đó mà…
– Anh thì không không nghĩ vậy đâu…

Tôi ngỡ ngàng trước câu nói đầy ẩn ý từ anh…

Tan việc tôi về phòng…

– Ê ê để xe anh đó – Phương Híp nói…
– Sao vậy cho t mượn đi có đổ xăng mà…
– Không được tối nay gấu gọi…
– Má mày chết đi…

Thế là tôi lấy xe đạp thằng Nam đi tạm…

– Ê Thành – thằng D gọi…
– Chụp lấy…

Nó ném cho tôi cây côn nhị khúc…

– Đề phòng thôi…
– Cẩn thận nha mày t nghe nói giang hồ lưu manh dạo này ghê gớm lắm đấy – thằng Hoàng nói…
– Uk thank bay nha…

Đạp mỏi cả chân mới tới…

– Sao nay muộn vậy cháu…
– Dạ cháu bận ạ…

Lên phòng bé Thảo, tôi mở cửa thấy nhỏ đang buồn…

– Anh tới trễ…
– Uk tại anh bận…
– Đi chơi với người yêu phải không…

Tôi mệt mỏi “uk” đại khái nào ngờ nhỏ Thảo giận luôn…

Bằng chứng là buổi học hôm đó Thảo không chịu hợp tác không nghe giảng làm tôi lắm lúc bực bội nhưng nhẫn nhịn…

Kết thúc mà không biết nay dạy có nhét vào đầu nó được gì không mà chỉ thấy nhỏ nhăn mặt…

– Này em có chuyện gì buồn hay giận gì à – tôi hỏi khéo…
– Có gì đâu mà buồn mà làm gì có tư cách giận anh chứ…
– Thôi cho anh xin lỗi nay anh đi làm việc về mệt nên thành ra… ảnh hưởng đến em…

Tôi nói xong thì bé Thảo tròn mắt cười tươi hẳn lên…

– Thật không…
– Thật anh dối em làm gì…
– Hì em tưởng anh có người yêu rồi quên em…
– Nha đầu anh mày đi làm mệt muốn khùng luôn time đâu mà có người yêu…
– Hả anh không có người yêu ak…

Nói rồi nhỏ Thảo ôm tôi cười…

– Nha đầu bỏ ra không mẹ em thấy giờ…
– Kệ em hi hi – người bé công nhận thơm thật…

Đang ôm thì có chuông đt là của Thảo…

– Anh nghe giùm em…
– À ai vậy…
– Người tán tỉnh em…

Nhỏ im lặng…

– Em không chịu người ta ak…
– Dạ…

Rồi tôi nghe máy…

– Alo…

Thì đầu dây bên kia…

– Mày là ai sao lại cầm máy của Thảo…
– Không liên quan Thảo ngủ rồi cậu cũng thôi theo đuổi bé Thảo đi – rồi tôi tắt máy…
– Anh về nha bé…
– Dạ a về cẩn thận hì…

Trên đường về… tớ đoạn vắng thì có 3 chiếc sh sau tôi đuổi theo…

Xe chạy nhanh hơn và chặn đầu tôi…

Dừng lại…

Tôi nhìn thì thấy 5 thằng đầu xanh đỏ tím vàng – tôi nói vui đấy chứ có màu vàng thôi à…

– Mày là thằng lúc nãy nghe máy của Thảo phải không – nó trợn mắt nhìn tôi…
– Phải thì sao mà không phải thì sao…
– Dm t cấm mày lại gần bé Thảo không thì đừng có tránh t ác…

4 thằng kia thì hình như muốn múc tôi lắm…

– T vơi Thảo có gì thì liên quan tới mày…
– Bố láo, không muốn chết thì lo bò tới đây xin lỗi bọn anh nhanh…
– À t cũng muốn lắm nhưng t phải hỏi bạn t xem nó có đồng ý không đã…
– Bạn mày đâu – thằng đồng bọn nói…

Tôi dựng xe xuống lấy từ ba lô ra cây côn nhị khúc thầm cảm ơn thằng D…

– Bạn t đây này bay hỏi nó xem – cmm múc nó cho t…
– Hàzzz mấy thằng tiểu tử này – tôi vung côn hạ từng thằng…
– MUỐN ĐÁNH NHAU VỚI T THÌ VỀ LUYỆN THÊM 10 NĂM NỮA NHÉ… VÙ… BỐP…
– ẶC… ẶC…

Bọn ranh đó nằm dưới chân tôi…

Tôi bị đau ở cổ tay do côn đập vào – lâu rồi không luyện nên vậy đó…

Sau đó tôi bỏ đi…

Chương trước Chương tiếp