Thụ tinh

Chương 43



Phần 43: Biến cố xảy ra

– THẢO ƠI!!! Tinh tinh tinh tinh… – Bên ngoài Minh vừa gọi cửa vừa gọi điện cho Thảo làm tim nàng đập thình thịch, luống cuống lo sợ.
– Hu hu bố ơi!!! Con phải làm sao đây!!! – Thảo khóc nhìn ông Vũ…
– Bố… bố cũng không biết… sao nó lại về giờ này… – Mặt ông Vũ tái mét, ông run run vội vàng mặc lại quần áo, sợ quá ông còn xỏ hai chân vào một ống chút nữa thì ngã.
– Con bảo với bố rồi mà huhu… anh ấy chỉ đi ra ngoài thôi… tại bố không nghe con… – Thảo khóc nói, Thảo ấm ức, tức cả chính bản thân mình, mặc dù biết vậy nhưng không cưỡng lại được.
– Bố xin lỗi… con đừng khóc nữa, càng khóc thằng Minh càng nghi ngờ đó.
– THẢO ƠI!!! – Minh đứng ngoài gọi to, anh bắt đầu lo lắng, sợ vợ mình bị làm sao.
– Hu hu!! – Thảo bất lực đứng dậm chân khóc. Mọi việc đã gấp gáp quá rồi, bình thường nàng rất thông minh nhưng nàng chưa lâm vào tình cảnh này bao giờ khiến nàng rất lo sợ, lại vừa lên đỉnh gần 3 lần nên đầu óc khó mà suy nghĩ thấu đáo được…
– Hay bố giả vờ ốm con nhé! – Ông Vũ khom khom cái lưng tay chống ra đằng sau, có lẽ cơn đau lưng ông tái phát thật.
– Không được! Nếu bố làm thế anh Minh sẽ nghi ngờ, sao bố ốm lại ở đây mà không ở nhà ý huhu…
– Hay bố giả vờ say rượu! Trời ơi!! – Ông Vũ bắt đầu cũng sợ cuống cuồng lên.
– Càng không được, bố say rượu bố phải về nhà chứ… đến đây làm gì! – Thảo mếu máo.
– Bố nói bố đi ngang qua rồi vào nằm nghỉ nhờ… do… do bố say quá… được mà con… – Ông Vũ cũng rất sợ hãi đưa ra những lý do chưa thực sự thuyết phục.
– A! Con nghĩ ra rồi, bây giờ con với bố phải thống nhất chuyện này… – Thảo nói vào tai ông Vũ và chạy ra ngoài mở cửa.
– Em đây! Em đây!!! – Thảo mở chốt khóa, gương mặt vẫn đỏ ửng sau cơn hoan ái với bố chồng, nàng cười mỉm nhìn Minh, nàng đang tỏ ra hết sức bình tĩnh.
– Em đang làm gì đó, sao mãi mới ra mở cửa, làm anh lo quá… – Minh ôm má vợ mình và nhìn, thấy trong khóe mắt của Thảo một chút nước mắt, gương mặt thì ửng hồng làm anh có phần nghi ngờ lớn.
– Bố đang ở trong… – Thảo nhẹ nhàng gạt tay Minh ra và kéo anh vào trong.
– Ơ! Sao bố lại ở đây? – Minh hơi cau mày nói và đi theo Thảo, thực sự anh không hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây.
– Minh à con! – Ông Vũ bước từ căn phòng ra, giọng trầm, ánh mắt đượm buồn, tay cầm một túi bóng đen.
– Bố! Có chuyện gì vậy, nhìn bố xanh sao quá… – Minh nhìn ông Vũ và nói, ngoài gương mặt thực sự tái nhợt thì nhìn ông có vẻ như đang toát mồ hôi hột vì sợ.
– Vậy à, không có chuyện gì đâu, bố sang mượn con ít thịt khô tây bắc để đi biếu đồng nghiệp, nhiều người đòi quà quá khà khà… – Ông Vũ cười gượng, đôi môi tái lại vì sợ, và cũng vì ông dùng khá nhiều sức để làm tình với Thảo nên người ông lúc này ướt đẫm mồ hôi, bộ quần áo có thể che được cho ông nhưng vẫn còn vài giọt lấm tấm trên gương mặt béo ú già nua này.
– Vâng! Bố cứ lấy đi, nhà con còn nhiều lắm…

Tim Minh đập thình thịch vì chính anh cũng không muốn mình và mọi người rơi vào tình huống khó xử này, một bên là vợ anh không muốn nổi điên lên vì cô ấy ra mở cửa muộn, và cũng không muốn nghi ngờ cô ấy nhưng chắc có điều gì đó xảy ra rồi, một bên là bố mình, anh cũng không thể tỏ thái độ trước mặt ông được. Nhưng cảm giác này khó chịu quá, Minh liếc mắt nhìn ông Vũ và quay mặt nhìn quanh phòng một lượt, rồi ngó vào căn phòng đằng sau ông Vũ. Thấy chồng mình có vẻ đang để ý, Thảo lo lắng kéo Minh lại nói thầm.

– Chuyện bố với cô Liên, bị mẹ phát hiện rồi… – Thảo nhíu mày nói, cảm xúc thật hỗn loạn khi phải nói dối kiểu này, nàng là người chẳng bao giờ nói dối nên ánh mắt của nàng có phần gượng gạo.
– Cái gì? – Minh nhìn Thảo rồi quay sang nhìn ông Vũ. Ông Vũ nhìn Minh thở dài lắc đầu, ông tỏ ra cực kỳ bế tắc và đau khổ để lấp liếm đi mọi thứ vừa làm với con dâu, ông tạo một vỏ bọc cho mình bằng cách tỏ ra nghi ngờ con trai mình là người tiết lộ một cách khéo léo.
– Sao bố nhìn con vậy, con không nói gì cả… – Minh giải thích, anh nhìn ánh mắt của bố và vợ giống như mình là người hớt lẻo cho mẹ vậy.
– Thôi… bố về… ai nói cũng không còn quan trọng nữa rồi, chuyện này đừng làm to ra nhé, cũng đừng nói gì với mẹ con, để bố tự giải quyết. – Ông Vũ dáng vẻ khổ sở nhìn Thảo, nhìn Minh lắc đầu và từ từ đi ra cửa.
– Con không nói gì cả! Chuyện của bố con chẳng quan tâm… nhưng bố nên xem lại việc mình đã làm… bố về xin lỗi mẹ đi nếu không mẹ sẽ rất buồn đó… con bận nhiều việc không đứng ra giải quyết cho bố nữa đâu! – Minh cau mày nói, anh quá hiểu tính bố mình, trước đây Minh đã phải giúp ông làm lành với mẹ về vấn đề ngoại tình này khá nhiều lần, nên lần này anh dứt khoát không tham gia, anh không ngờ ông già mình lại đổ đốn đến vậy, ông còn muốn giải quyết thế nào? Sai lè lè ra rồi…
– Thôi anh! Em thấy bố cứ mệt mệt, chắc bố cũng hối hận rồi… anh đừng mắng bố nữa… – Thảo kéo tay Minh nói.
– Chả nhẽ em lại cổ xúy cho việc bố đi ngoại tình sao! – Minh nói mặc kệ cho ông Vũ vừa đi ra khỏi cửa, chắc chắn ông cũng đã nghe thấy… nhưng đối với ông bị thằng con mắng như vậy là quá nhẹ rồi… vừa bước ra khỏi cửa ông Vũ đi rất nhanh ra thang máy để chuồn xuống dưới, tim ông đập thình thịch, thở phào nhẹ nhõm, ông đập thùm thụp vào ngực mình thở dài, mắt mở to thoải mái. Thà bị mang tiếng gian díu với bà Liên còn hơn, vì ông biết con trai ông, vợ ông đều quá hiểu tính ông rồi, họ đã tha thứ cho ông rất nhiều lần vì tội gái gú bên ngoài.

Thảo bị Minh nói vậy liền im lặng, nàng không dám nói thêm lời nào nữa, hai tay vẫn bám vào tay chồng, nàng đang cảm thấy có lỗi với Minh, cảm giác ân hận vô cùng… Và nàng cũng thấy Minh như đang ghen vậy, có khi nào anh ấy nhận ra điều gì và dồn sự tức giận vào những câu nói vừa rồi…

– Sao lúc nãy em lại chốt xích cửa? – Minh đi ra sofa ngồi xuống bất ngờ hỏi.
– Em…
– Lúc đó em làm gì vậy? Không nghe thấy anh gọi sao? – Minh nhìn Thảo, thấy Thảo đứng giữa nhà, mặt cúi xuống hai tay bấm bấm vào nhau.
– Em không nhớ là mình đã chốt cửa, chắc do thói quen… với lại, chẳng phải anh bảo em nếu ở nhà một mình nên chốt xích trong sao… – Thảo không dám nhìn vào mắt Minh, vì nàng biết mặt mình lúc này đang nóng rực lên vì sợ.
– Em có dấu anh chuyện gì không? Bố kể chuyện gì cho em đúng không? – Minh vắt chân ngồi nhìn tivi, mặt lạnh như tiền.
– Không… lúc đó em đang chia đồ cho bố, em định dấu anh, vì bố bảo giấu anh chuyện này… túi thịt… là bố mang cho gia đình cô Liên… – Thảo nói lí nhí đủ để Minh nghe thấy, trong đúng một giây phút ngắn ngủi bị chồng tra hỏi, Thảo đã nghĩ ra một lý do hết sức hợp lý, nàng lại phải lôi cô Liên ra làm lá chắn.
– Haizzz… Lại là chuyện đó… vì vậy mà em chốt cửa sợ anh biết? – Minh ngửa đầu ra ghế thở dài, có lẽ anh đã quá nghi ngờ vợ rồi… đúng là việc chốt xích là do Minh bảo với vợ mỗi khi ở nhà một mình nên chốt lại vì ở Hà Nội này nhiều kẻ biến thái, chỉ nên tương tác qua một khe cửa có xích hoặc qua lỗ kính tròn… đó là những lo lắng không thừa ở đất Hà Nội này, để bảo vệ cô vợ xinh đẹp hiền lành của mình, Minh luôn phải nhắc nhở nàng mọi thứ…

Minh đứng dậy, anh định đi vào phòng tắm thì đi ngang qua cửa phòng mà trước để ông Vũ ở, anh ngó vào trong thấy cũng bình thường, nhưng anh lại ngửi thấy một mùi quen thuộc… là mùi tinh trùng… Lông mày Minh cau lại.

– Tại sao lại có mùi tinh trùng ở đây? – Minh nghĩ và nhìn xung quanh phòng, anh định bước vào nhưng nghĩ đến vợ, anh quay mặt lại nhìn thấy Thảo đang đứng giữa nhà mặt có vẻ buồn lắm. Nếu như lúc này anh bước vào đây sẽ làm vợ anh nghĩ rằng anh đang nghi ngờ cô ấy điều gì đó, Minh chẹp miệng một cái đi thẳng vào phòng vệ sinh, anh bỏ qua mọi nghi ngờ, nếu như tỏ ra ghen tuông và kiểm tra vợ lúc này chẳng phải vợ chồng đang mất đi niềm tin với nhau, có lẽ mùi này giống mùi ẩm mốc hơn là mùi tinh trùng. Minh tin rằng nếu có chuyện gì xảy ra thật thì Thảo sẽ kể cho anh thôi… Với lại… ghen với bố đẻ mình sao… nực cười… Vợ anh sẽ nghĩ anh là người thế nào… gu của cô ấy chắc cũng không phải là một người như bố anh đâu. Bỗng Minh cắn chặt răng vì vừa nghĩ đến hàng của bố mình, không ngoại trừ khả năng đó… nhưng… hmm… Minh cảm thấy khó chịu vì mọi nghi vấn cứ như một nút thắt khó cởi. Mặc dù anh đã rất cố gắng suy nghĩ tích cực. Nhưng tại sao lại chốt cửa? Rồi mãi mới ra mở cửa… gương mặt cô ấy lại ửng đỏ, nước mắt đọng trên khóe mắt… cô ấy… có dấu mình điều gì không… thật là khó chịu… nhưng biết làm gì đây… haizz…

Một lúc sau Minh đi ra thì thấy Thảo cũng đang đi tới nhà bếp, anh chặn vợ lại, nhìn thẳng vào mắt Thảo và đưa tay xuống sờ bướm nàng, hai người nhìn vào mắt nhau, sau đó Minh từ từ đưa tay vào bên trong quần… Nhưng bị Thảo giữ lại.

– Em bị rồi… – Thảo đỏ mặt nói, bàn tay nàng run run nắm lấy tay Minh, bàn tay gân guốc trắng trẻo của Minh từ từ nới lỏng và rụt lại.
– Vậy à, bảo sao anh thấy em mệt mệt… – Minh nói và hôn vào trán Thảo. Thảo mím môi nhắm mắt, nàng thực sự thấy sợ và ân hận.
– Vâng… để em đi nấu cơm… anh ra ghế ngồi đi… – Thảo cười mỉm nhìn Minh, cũng may cho Thảo khi Minh cũng là một người dễ tính không hay ghen tuông, nếu không lúc nãy anh cố tình đút tay vào bên trong chắc chắn sẽ thấy rất nhiều nước nhờn của Thảo, thậm chí là cả dịch trắng đục của nàng khi nàng lên đỉnh tận gần ba lần, nó đang chảy xuống dưới đùi nàng, nếu bị phát hiện thì chắc chắn không giải thích được nữa rồi.

Minh đi ra sofa ngồi, tự dưng anh cảm thấy vẫn khá khó chịu, cảm giác như hai vợ chồng đang giấu nhau điều gì đó, Minh bấm chặt hai bàn tay lại với nhau và chép miệng cho qua, nếu như có chuyện gì thì thời gian sẽ cho anh câu trả lời thôi… Càng ngồi Minh càng nhớ đến đôi mắt ngấn lệ và gương mặt xinh xắn đỏ ửng của vợ mình lúc ở cửa… chả nhẽ… Minh ngồi lắc đầu muốn gạt đi suy nghĩ đó, nhưng rồi lại nghĩ đến căn phòng toàn mùi ẩm mốc… hay là tình trùng… Những biểu cảm và thái độ của vợ và bố anh rất lạ… hmm…

Ngồi nghĩ linh tinh Minh quay ra nhìn bộ mông tròn to của vợ tự nhiên anh thấy có chút hưng phấn lạ thường. Bởi vì khi nghĩ đến những cảnh dâm dục nhất xảy ra, nếu thực sự điều Minh nghĩ trong đầu là sự thật thì chẳng phải ông già mình đã được bóp bộ mông đó rồi sao, đã được thấy cơ thể vợ mình… mà còn chưa biết cái thứ khủng khiếp ấy đã cắm vào chưa? Nếu cắm vào chắc vợ mình phải sướng lắm nhỉ… Tự dưng Minh lại nghĩ đến lúc ở bản làng cổ khi anh đút vào bên trong cảm thấy âm đạo vợ mình có chút khác biệt… tim minh nhảy loạn nhịp, hơi thở nặng hơn, chắc chắn do căn bệnh của anh. Chim Minh cửng cứng đơ trong quần, anh vội vàng lấy cái gối che lại.

Vừa rồi anh đi khám bác sĩ tâm lý, anh cũng đã ngợ ra rất nhiều điều về căn bệnh cuckold của mình, nếu cảm giác vừa rồi thực sự là hưng phấn thì chả nhẽ anh lại có hứng với việc bố mình và vợ mình sao… anh đã nghĩ đến việc đó… nhưng tại sao họ lại lén lút sau lưng anh? Điều đó khiến anh cực kỳ khó chịu nhưng lại rất hưng phấn… tại sao lại như vậy… không thể… chắc mình hiểu lầm thôi… chắc chắn là không rồi… Minh nghĩ mãi cũng không đi đến được kết luận nào, không có một bằng chứng xác thực nào có giá trị cả, tất cả chỉ là suy đoán. Vì vậy Minh tạm gác việc này lại, vì ghen tuông nghi ngờ chỉ làm mọi chuyện xấu đi, tất cả sự tin tưởng bây giờ nằm hết ở tình yêu của anh dành cho người vợ xinh đẹp đáng yêu của mình.

Thảo đang đứng nấu cơm thì chợt nhớ đến cái giẻ thấm tinh trùng của bố chồng, nàng quay ra thấy Minh ngồi im bất động trên ghế, tay thì ôm gối… nàng lén lút vào lấy cái giẻ rồi cho vào túi rác buộc chặt, sau đó nàng lại đi ra thấy Minh chẳng nói năng gì, vẫn chằm chằm xem ti vi… Tự dưng thấy thương chồng, không biết anh ấy có suy nghĩ gì không, có quá nhiều sự nghi ngờ mà tại sao anh ấy lại im lặng vậy, thà anh ấy chất vấn mình còn hơn ngồi như thế, nàng cũng quên hỏi lúc nãy anh ấy đi đâu… tự dưng thấy mình chẳng quan tâm gì đến chồng hết… Thảo thở dài… Nàng cảm thấy phiền phức khi phải che dấu mối quan hệ này, đã vậy còn suốt ngày phải nghĩ cách để cùng bố chồng nói dối anh Minh, nàng thực sự cảm thấy thương chồng và hối hận vì những điều này… Nếu có cơ hội chắc chắn nàng sẽ bù đắp thiệt thòi này cho Minh, bất kể đó là chuyện gì… kể cả có phải chết… tự dưng hai dòng nước mắt rơi xuống, nếu như chuyện con cái suôn sẻ thì cuộc sống của nàng đâu có thay đổi nhiều đến thế này… Đâu phải lén lút… đâu phải trở thành người thế này… thực sự quá đau lòng mà…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/

Vài ngày sau…

– Anh ơi! Em đi thể dục nha, anh có đi với em không? – Thảo đứng ngoài xỏ giày nhìn Minh, một tay chống vào tường, một tay đưa xuống giày, nàng chổng mông và co một chân lên, nhìn dáng Thảo lúc nào cũng như người mẫu, cho dù có mặc đồ đi chơi hay đi thể dục.
– Em đi với ai? – Minh ngồi ở sofa nhìn vợ, thấy Thảo đang mặc một chiếc quần đùi đen bó sát, nhìn khá ngắn, nó chỉ dài qua mu bướm một chút, lộ ra phần đùi trắng hồng mịn màng, cân đối, không có một chút vết nhỏ nào… đôi chân của Thảo dài tưởng chừng nếu liếm từ gót chân lên mông cũng phải 8 lần lấy nước bọt mới liếm tới. Bên trên là áo hai dây croptop màu đen, lộ ra một phần khe ngực trắng to tròn, ai nhìn cũng phải đỏ mặt nước nuốt bọt… cùng với chiếc eo thon, cơ thể Thảo như một hình chữ S tuyệt mỹ, bất kể cô gái nào cũng phải ghen tị với nàng.
– Em đi tập gym với bác Phú! Hôm nay anh về sớm thì đi với em đi! – Thảo nở nụ cười xinh như thiên thần, nàng đứng vẫy vẫy tay. Mấy ngày hôm nay Thảo cảm thấy Minh đi làm về rất sớm, chẳng hiểu sao lại có thay đổi tích cực đến vậy, hay có khi chuyện hôm trước nàng đã làm Minh nghi ngờ, và anh phải về sớm để kiểm tra hay đơn giản vì lo sợ… Thảo chẳng biết nên vui hay nên buồn nữa.
– Bác Phú bảo vệ á? – Minh cười đứng dậy đi ra chỗ Thảo, nhìn cơ thể tuyệt đẹp của vợ, những đường cong này, mu bướm của vợ đang bị chiếc quần bó sát lại, bộ ngực này mà cúi xuống thì sẽ nhìn thấy hết mất… Mấy ngày hôm nay Minh không tài nào tập trung làm việc được, lên công ty cũng như về nhà, trong đầu anh cứ quanh quẩn việc bố Vũ ở trong nhà cùng Thảo hôm đó, có quá nhiều khúc mắc ở đây… thực ra chuyện đã qua mấy ngày anh không muốn đào bới lại. Nhưng mỗi khi tưởng tượng đến việc đó anh lại rất hưng phấn, thậm chí có lần anh đã thủ dâm và nghĩ đến việc bố mình cùng vợ mình… thật là bệnh hoạn…

Tự dưng ngay lúc này Minh cảm thấy hưng phấn khi nghĩ đến cảnh ông Phú lén nhìn những nơi nhạy cảm của vợ mình… Minh nhìn khắp cơ thể tuyệt đẹp của vợ rồi chẹp miệng một cái, chả nhẽ bệnh mình lại nặng vậy sao, đến bác Phú bảo vệ anh còn muốn để ông ta nhìn vợ mình sao… Tim Minh rộn ràng lên, anh lại thở dài vì nhớ đến những lời vị bác sĩ tâm lý nói… Có thể Minh bị cuckold và ám ảnh cưỡng chế, cho nên chỉ thích nhìn vợ bị mấy người có tuổi, và những người đối lập với vẻ đẹp của nàng… thật là quá điên rồ mà…

– Vâng! Bình thường em vẫn hay tập cùng bác ấy mà…

Thảo nhìn anh mắt của Minh, nàng thấy chồng cứ nhìn vào những vùng nhạy cảm của mình, Thảo hơi đỏ mặt, ngày hôm nay nàng đã cố tình mặc chiếc áo này, vì nó là chiếc áo thể dục để hở nhiều ngực nhất… Theo lời Linh, nàng muốn xác thực xem chồng mình có phải bị cuckold không, đến ngày hôm nay nàng mới thử quyết định nên nàng lợi dụng việc đi tập với bác Phú, xem Minh có ghen hay thái độ gì không. Tuy hơi ngại nhưng để biết được sự thật nàng phải hy sinh một chút, chỉ béo mỗi bác Phú. Bỗng trong tích tắc Thảo ngộ ra một điều… Nếu như anh Minh bị cuckold thật thì chẳng phải việc làm chuyện đó với bố chồng sẽ được Minh tha thứ sao, thậm chí anh còn thích nếu đúng như lời cái Linh nói… Không! Chắc không đâu… vì đây là bố đẻ mà… anh ấy có điên mới đồng ý… Không… nếu nghĩ như vậy chả nhẽ mình lại muốn làm chuyện đó hay sao mà nghĩ anh Minh sẽ đồng ý vì căn bệnh cơ chứ… hmm… mình hưởng ứng sao…

– Thảo! Sao mặt em lại đỏ ửng lên thế kia… á à… hay đi với anh nào? – Minh cười bấu vào má Thảo một cái.
– Làm gì có anh nào… em đi tập với bác Phú thật mà… thỉnh thoảng còn đi chạy ngoài công viên nữa… – Thảo nói và để ý phản ứng của Minh.
– Chạy thể dục? Chạy để cái này nó nẩy tưng tưng lên à? – Minh cười rồi bóp ngực vợ một cái.
– Anh!!! Cửa đang mở đó! Dâm dê! – Thảo đỏ ửng mặt lườm Minh.
– Ha ha! Vợ anh mà chạy thì khối người rơi mắt ra ngoài! Ha ha!!! – Minh cười to.
– Thế rốt cuộc anh có đi với em không? – Thảo bĩu môi nói.
– Thôi em đi đi, anh còn có chút việc cần giải quyết nốt! – Minh nói và hôn vào má vợ.
– Biết ngay mà, em tưởng anh có thời gian đi với em… – Thảo lườm Minh rồi quay đầu ra cửa, nàng không thấy một chút phản ứng nào của Minh khi nàng mặc bộ này đi thể dục với bác Phú, chẳng nhẽ anh ấy không sợ mình bị nhìn vào những nơi nhạy cảm sao… vậy là bị cúc cu rồi… Thảo đi ra thang máy, nàng cũng ngại thay đồ và mặc nguyên bộ đó lên tầng…

Minh đứng nhìn Thảo đi vào thang máy… thực ra anh cố tình để vợ đi riêng cùng bác Phú để anh lén lút đi theo dõi chứ thực ra chẳng có công việc nào cả… Gần đây anh hay về nhà sớm vì không tập trung trong công việc một phần cũng vì căn bệnh cuckold này… Đã vài đêm Minh định tâm sự với vợ nhưng nghĩ thế nào lại thôi vì anh cảm thấy rất xấu hổ nếu như để vợ biết sự thật, từ trước đến nay anh đâu thế này, đùng một cái chả nhẽ lại bảo vợ là anh muốn nhìn em làm tình với người đàn ông khác sao? Thật là điên rồ, không đời nào Minh có thể nói thẳng ra như vậy…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/

Thảo tung tăng đi xuống tầng một, lúc này nàng đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều so với vài ngày trước, lúc nào nàng cũng bị đè nặng tâm lý sợ Minh vẫn nghi ngờ tìm ra điều gì giữa nàng và bố chồng, bởi vì sắc mặt và thái độ của anh ấy hơi khác, tuy nhiên ngày hôm nay trông đã khác rất nhiều, có lẽ vì một phần anh ấy bận công việc chẳng… Thảo vừa nghĩ vừa đi ra sảnh tầng một, với vóc dáng 1m72 Thảo lướt đi như người mẫu, đôi chân dài cân đối đẹp không góc chết khiến bao nhiêu người cả già trẻ lớn bé đều ngước nhìn, Thảo rất xấu hổ, nàng đưa tay che đi bộ ngực đang khá hở của mình.

– Bác Phú ơi! Đi thể dục… đi bác… Er… RẦM!!!

Thảo vô tư mở cửa ra, thấy bác Phú đang nằm trên giường sóc lọ, ngại quá đôi mắt nàng mở to không nói gì đóng rầm cửa lại. Thảo quay ra ngoài mặt đỏ ửng. “Lại quay tay… suốt ngày quay tay… hmm…” Thảo nghĩ thầm, nàng cảm thấy bác Phú cũng là một người có nhu cầu cao, biết bao lần nàng bắt gặp được ông thủ dâm kiểu này rồi, mà đặc biệt chẳng bao giờ khóa cửa luôn… có lẽ ngoài Thảo ra thì chẳng ai mò đến đây nên ông Phú mới bất cẩn vậy.

– Thảo à! Bác bác xin lỗi… bác không để ý giờ, lại để cháu phải đi gọi… – Ông Phú mở cửa ra vừa kéo lại quần vừa nói, thậm chí chim của bác Phú vẫn còn đang cửng làm chiếc quần nhô cao lên lủng lẳng, đã vậy còn nhìn thấy trang phục của Thảo, khiến chim ông lại càng cửng to hơn. Thảo liếc xuống bên dưới chỗ lủng lẳng cau mày và quay mặt đi.
– Đâu, cháu xuống ô tô lấy bình nước nên tiện đường gọi bác, mà… bác… làm cái đó ít thôi, ảnh hưởng sức khỏe đấy ạ… – Thảo nhắm mắt rồi khẽ thở dài và quay người đi về phía chung cư, nàng rất quý và trân trọng ông Phú nhưng lúc nào nàng cũng nhìn thấy cái cảnh không đứng đắn của ông, nếu vậy một ngày không biết bác ấy quay tay bao nhiêu lần nữa… Sao bác ấy không giữ chút thể diện cho mình nhỉ, chim cò cứ cửng tướng lên thế kia… hmm hay do chiếc áo mình hở quá… Thảo nhìn xuống ngực mình và lấy tay che lại.

Ông Phú đứng gãi đầu gãi tai ngại không nói được gì vì lần này không biết là lần thứ mấy ông bị Thảo bắt được đang thủ dâm rồi, đã vậy những lúc thủ dâm toàn nghĩ đến con bé nữa chứ… Ông tự cảm thấy bản thân mình không đáng được nhận sự tôn trọng từ Thảo… Nhưng hôm nay bỗng được con bé quan tâm khuyên bảo về việc mình thủ dâm, ông vui lắm, như kiểu Thảo là con cháu trong nhà vậy, ông vội vàng vào đi giày ba ta rồi chạy theo Thảo. Nhìn ông Phú khom khom thấp hơn Thảo cả một cái đầu vì ông cao có 1m53, lúc này ông mới để ý và nhìn lên bộ mông tròn xoe phía trước mình, nó vừa to vừa cong, có mấy lần ông nhìn thấy Thảo mặc quần legging rồi, nhưng lần này là loại quần đùi, ông có thể nhìn rất rõ làn da đùi của Thảo mịn thế nào, đôi chân của Thảo lúc nào cũng làm ông choáng ngợp. Ông Phú không dám nhìn nhiều vì lúc này chung cư đang đông người, rất nhiều người cứ nhìn về phía Thảo… nếu người ngoài nhìn vào không hiểu sẽ nói đây là ông và cháu, chứ không ai biết Thảo là bạn của ông Phú cả.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/

Tầm 20 phút sau, Minh lén lút đi lên tầng 55 nơi có phòng gym. Đây là căn phòng duy nhất trên tầng này hoạt động, như nói từ trước, rất ít khi có người lên đây, vì một phần nó là tầng bị bỏ hoang, có mỗi phòng gym hoạt động, việc ít người tập là do người dân sợ không khí loãng vì phòng gym đặt trên cao nên chẳng ai mò lên tập… Minh từ từ lò dò bước những bước nhỏ, trời đã bắt đầu tối, chỉ có ánh sáng ở phòng gym hắt ra, ở đây anh đã nghe thấy giọng của Thảo và ông Phú, có vẻ như hai người đang nói chuyện rất vui vẻ…

Mấy ngày gần đây Minh đã cố tình không động vào người Thảo, để thực hiện được thỏa mãn của mình, anh đã không làm tình với vợ từ khá lâu, khi nào thấy nứng thì anh lại vào phòng vệ sinh để thủ dâm và nghĩ đến cảnh vợ mình bị một ông già nào đó chịch.

Minh đứng nép vào tường nhìn qua cửa kính, ở đây có một cái chậu cây cảnh nên Thảo rất khó để phát hiện, lúc đầu thấy ông Phú có vẻ bình thường nhưng được một lúc Minh thấy ông ta bắt đầu nhìn lén Thảo, nhất là những lúc Thảo quay lưng đi, ông đứng nhìn mông Thảo chằm chằm… Rồi lúc nàng chạy máy chạy… ông Phú không ngừng nhìn vào bộ ngực đang nẩy tưng tưng của vợ mình. Minh đứng ngoài cười thầm, già thì già, đứng đắn đấy, nhưng thấy mỹ nhân là hiện bộ mặt thật ngay, có đến ngộ không cũng phải đỏ mặt chứ đừng đùa, Minh cười đắc ý. Anh để ý vợ mình cũng không đề phòng ông bác này mấy, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn và quay mặt đi vì ngại, có lẽ cô ấy cũng biết mình bị liếc trộm những nơi nhạy cảm… nhưng… nếu biết vậy sao lại để kệ ông ta nhìn như vậy… càng nghĩ Minh càng hưng phấn, anh đứng nhìn chằm chằm vào trong không sót một chi tiết nào.

Ông già này cũng khá hài hước đấy chứ, thậm chí ông ta còn khiến Thảo cười nhiều hơn mình, còn bị Thảo đập vào vai nữa, đây là lần đầu Minh thấy Thảo chạm vào người khác giới thế này, Minh rất hiểu tính vợ, nàng chưa bao giờ đi quá giới hạn với người khác giới nào, kể cả đụng chạm tay chân, hay cười tươi thế kia, khi yêu Minh, Thảo như một người sống hướng nội khép kín, chắc hẳn nàng rất yêu chồng mới tuyệt giao mọi thứ như thế, cũng một phần Thảo không muốn mở rộng quan hệ với bất kỳ ai vì xã hội nguy hiểm ngoài kia, mọi người đến với nhau, lừa nhau chỉ vì mục đích, cho nên bạn thân của Thảo rất ít, còn bạn là con trai thì không có.

Việc cười nói với ông Phú và còn động chạm vào người ông ấy như vậy là cực kỳ khó xảy ra¸ chả nhẽ vợ anh đang không đề phòng, vì nghĩ đơn giản bác Phú già rồi, là một người già đáng kính? Hoặc quan hệ của hai người đã trở nên thân thiết hơn trước? Hay đơn giản vì không có mình ở đây nên nàng mới thoải mái như vậy…

Bỗng Minh bật dậy, anh mở to mắt nhìn, chim cửng lên khi nhìn thấy ông Phú đặt hai tay vào eo vợ mình, ông Phú đang đứng sau giúp vợ tập động tác squat… đứng sát quá… tại sao Thảo lại để ông ta sờ vào eo vậy nhỉ, động tác này đâu có khó khăn gì… Minh mở to mắt khi thấy quần ông Phú nhô cao lên… chắc chắn ông đang cửng rồi… nhô cao thế kia chắc hàng cũng được đấy… Minh nhìn thấy vậy liền hưng phấn tột độ… Anh chỉ đang không hiểu tại sao Thảo lại để ông ta sờ vào eo như vậy… động tác đó nghe nói phải có người giữ đằng sau để căn khoảng cách từ mông xuống đất cho chuẩn xác, nhưng lão Phú đâu phải thầy dạy gym đâu mà sờ vào đó… Minh lại nghĩ đến vợ mình có khi đang xấu hổ nhưng vì ngại không muốn làm mất lòng người khác, sợ làm ông Phú xấu hổ nếu khước từ ông ấy, vì bản tính đó cho nên nhiều lúc Thảo bị lợi dụng mà không dám nói…

Tuy rất hưng phấn nhưng Minh cũng cảm thấy rất ghen, hai cảm xúc này thực sự đối lập nhau, nhưng nếu có cùng một lúc thì nó lại tạo ra một thứ sung sướng vô cùng khó chịu. Cuối cùng Minh không chịu được cảm giác này, nó đến quá nhanh… Minh liền đứng dậy đi lại chỗ thang máy và cố tình đi loẹt xoẹt chiếc dép và gọi to…

– Thảo ơi!!! – Minh vừa gọi vừa đi thẳng vào phòng gym.
– Ơ! Anh! – Thảo bất ngờ khi thấy Minh. Cả Thảo và ông Phú đứng phắt dậy, tay ông Phú rụt lại, hai bàn tay chắp ở đũng quần.
– Minh à cháu? – Ông Phú thấy Minh mặt đỏ ỏn cười ngại, Minh để ý thấy hình như ông đang cố gắng che đi cái của nợ của mình.
– Cháu chào bác ạ! Anh ở nhà thấy chán chán lên đây tập cho khỏe người… ai chà, phòng này cũng đẹp thoáng mát đấy chứ! – Minh đi khắp phòng ngắm nghía, anh đang cố tỏ ra tự nhiên để hai người bớt ngại vì sự xuất hiện bất thình lình của mình.
– Em tưởng anh làm việc? – Thảo cười nhìn Minh, nàng hơi lo lắng vì lúc đó chắc chắn Minh thấy bác Phú đang để tay vào eo mình rồi, không biết anh ấy có ghen không nữa…
– À! À… anh làm xong rồi… – Minh bất chợt nghĩ đến lúc nãy nói dối Thảo phải ở nhà làm việc, tí thì nói sai rồi. Minh cười khởi động chân tay và nâng vài quả tạ… Anh để ý thấy cứ hễ anh tập cái gì là ông Phú ra tập cái đó, mà kể cũng nể nhìn ông bé bé mà khỏe gớm, mấy cục tạ anh nâng toàn tạ bé, ông Phú ra chơi toàn hạng nặng, như kiểu đang thể hiện với Thảo ấy…

Minh để ý từ lúc mình vào phòng đến giờ cảm giác Thảo và ông Phú tách hẳn nhau ra, Thảo cũng không dám cười đùa với ông Phú nữa, càng không đập tay đập chân gì, có khi nào vợ mình sợ mình ghen không? Có lẽ là vậy rồi, lúc nào Thảo cũng là người biết ý tứ… Nhưng nếu như để nàng thoải mái tập một mình cũng ông Phú thì không biết họ sẽ làm gì nữa… mà… việc tập gym này thấy hai bác cháu đi tập với nhau khá lâu rồi… Minh vừa nâng tạ vừa liếc nhìn hai người họ, rồi anh lắc đầu vài cái, có lẽ do bản thân đang quá ảo tưởng nên suy nghĩ linh tinh thôi, tại sao mình lại phải ghen với ông già như thế này… tại sao mình phải nghi ngờ vợ mình… thật là điên rồ… căn bệnh này… khiến mình như một kẻ bệnh hoạn vậy, không giống mình phong độ hàng ngày chút nào… Minh tự dưng cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình.

– Thôi bác và Thảo tập tiếp đi, cháu xuống nhà có chút việc. – Minh đứng dậy chào mọi người và đi ra cửa.
– Đợi em với… Cháu chào bác ạ… – Thấy Minh cứ thế nào ấy nên Thảo lẽo đẽo chạy sau để ông Phú đứng ngẩn tò te ở đó, hình như nàng biết chồng ghen thì phải…
– Anh! Em tưởng anh tập với em cơ mà? – Thảo khoác tay vào cổ tì ngực vào cánh tay Minh nói.
– Em cứ tập đi, anh chợt nhớ ra có chút việc! – Minh cười và khoác vai Thảo.
– Thôi em xuống luôn cùng anh hihi… – Thảo cười, nàng không hề biết vừa rồi chồng đứng rình mình ngoài cửa.

Vào thang máy, Thảo cứ liếc nhìn Minh, hôm nay nàng đã cố tình mặc bộ này để xem phản ứng của Minh, nhưng anh ấy chẳng thấy nói gì, kể cả việc thấy bác Phú sờ vào eo cũng chẳng thấy dỗi hay ghen gì, hmm… để xem anh có trái tim sắt đá thế nào. Thảo cứ mỉm cười khúc khích, tự dưng lại có chuyện hay để thử.

– Tính toong!!!

Bỗng thang máy dừng ở tầng 50, có một vài người gồm thanh niên và ông già đi vào thang máy, bỗng nhiên họ bắt gặp được một cô gái cực kỳ xinh đẹp đứng trong, đã vậy lại còn ăn mặc rất sexy… Thảo đỏ ửng mặt, đứng nép vào Minh và lấy tay che ngực. Thảo thấy Minh đứng im trong khi mấy người kia thỉnh thoảng liếc mình, mặc dù họ đã cố tỏ ra lịch sự rồi, nhưng Thảo đẹp quá, vẻ đẹp của Thảo như đang hút hồn họ vậy… Lúc sau đi xuống tầng 45, Minh và Thảo bước ra, Minh cười cười nhìn Thảo…

– Anh cười gì… – Thảo lườm Minh nói.
– Ha ha ai bảo mặc đồ này ra ngoài, người ta nhìn đâu phải lỗi của họ haha… – Minh cười phá lên.
– Anh nhá! – Thảo tức và đập bộp vào chim Minh một cái. Bỗng thấy chim chồng mình cứng cứng. Thảo tròn mắt nhìn Minh ngạc nhiên, Minh thì ôm chim trợn mắt, anh vừa cửng lên vì một chút hứng thú trong thang máy.
– Ha ha ha ha!!! – Thảo cười phá lên rồi chạy về nhà. Minh trừng mắt đuổi theo, anh biết vợ mình đang cười vì cái chim cửng của mình rồi, biết giải thích sao đây, đang yên đang lành đi vỗ chim người ta…
– Thảo đứng lại! Thảo!!! – Minh cười ngại chạy theo vợ.
– Ha ha ha… em đùa thôi mà… – Thảo đứng dựa vào cửa, nàng không kịp mở khóa đã bị Minh bắt được.
– Dám sờ cu anh này! – Minh tóm tay Thảo và cù. Thảo cười như ngất đi, dựa lưng vào cửa ngồi bệt xuống đất.
– Ha ha ha đừng cù em nữa… đau!!! – Thảo gần khóc thì Minh mới bỏ tay ra. Bỗng Thảo nhìn lên với một ánh mắt ngấn nước tinh nghịch.
– Sao chim lại cửng? – Thảo cười hai má đỏ ửng và dơ một ngón út lên, muốn nói chim Minh chỉ bé như vậy.
– Á À vẫn còn trêu anh à? – Minh lại tóm tay cù tiếp.
– Ha ha ha… em đùa ha ha ha… – Thảo cười dãy dụa ở ngoài cửa. Cho đến khi nhà hàng xóm mở cửa ra nhìn thì hai vợ chồng mới thôi… Lần này Thảo lại có thêm chút bằng chứng về việc Minh bị cúc cu rồi… Nàng đi vào nhà ngồi dựa vào sofa nhìn chồng… nếu thực sự như vậy thì gay go đây… mấy ngày hôm nay cũng chẳng động vào người mình nữa…
– Anh ơi! Tối cho em đi café với bạn nha! – Thảo vừa nói vừa đi vào phòng tắm.
– Anh tưởng Linh đi Singapore rồi mà! – Minh nói vọng ra từ bếp, anh đang tu nước ừng ực.
– Em đi với mấy đứa lớp cũ, nó hẹn nhiều lần rồi em toàn từ chối, bọn nó mời nhiều quá, toàn con gái thôi… anh đi với em không?
– Ừ! Thôi, Nhớ về sớm đó, anh có vài việc nên em đi đi, đừng về muộn quá nguy hiểm, dạo này anh nghe nói quanh đây an ninh chưa thực sự tốt lắm…
– Vâng! Em biết rồi, em đi ô tô mà anh lo gì hihi… – Thảo chút bỏ quần áo và tắm rửa.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/

Lúc này là 23h10, ở ngoài phố mọi hoạt động vẫn nhộn nhịp, nhưng ở trong chung cư mọi người đã đi ngủ gần hết, chỉ còn vài ánh điện trên ô cửa sổ hình chữ nhật, dưới sảnh chỉ còn vài con chó chạy long nhong đi chơi với nhau, thỉnh thoảng có tiếng rao hàng của các bác bán rong đi qua, mấy thanh niên nẹt bô xe máy chạy ầm ầm, vì đoạn đường gần chung cư tầm giờ tối rất thoáng, có vài quán ăn đêm và tạp hóa vẫn mở, nhưng bên trong chung cư rất im lặng, vì bảo vệ ở đây hạn chế người lạ vào khu vực của chung cư nên người dân có muốn đi vào đây cũng khó, nên tầm giờ này rất heo hắt…

– Em đang về rồi, lâu ngày không gặp mấy đứa rủ nhau đi ăn lẩu hải sản anh ạ, nói chuyện nhiều quá, chúng nó còn đi bar kia kìa, em không đi… vâng… em đang về rồi…

Thảo cúp điện thoại và lái xe vào hầm chung cư. Nàng bình thường sẽ đi thang máy từ hầm lên nhà, nhưng hôm nay nàng cầm theo một túi đồ đi lên sảnh, đứng ở sảnh chung cư, với bộ tóc dài xõa ngang hai vai Thảo mặc một bộ váy xòe màu đen dài qua đầu gối một chút, phần trên cổ áo hình chữ V nhìn bộ ngực nàng căng tròn đẫy đà, nó nẩy nẩy theo bước chân của Thảo… Nàng đứng nhìn ra nhà bác Phú nghĩ chiều nay bác tâm sự tiền lương tháng này chậm quá, nghĩ bác hết tiền chẳng có gì ăn nên Thảo đã tiện mua ít đồ cho bác Phú… Thảo nhìn túi đồ mỉm cười và bước đi, chắc hẳn bác ấy sẽ rất vui đây… từ sảnh chung cư qua nhà bác Phú, thực ra là nhà kho, Thảo phải đi qua một bãi đất trống, ở đây không có ánh điện, nhưng vẫn đủ sáng để nhìn thấy đường.

– Em gì ơi đi đâu muộn thế? – Bỗng có tiếng nói trong bóng tối làm Thảo giật mình.
– A! Ai đó… – Thảo sợ hãi đứng lại. Lúc này nàng còn cách nhà bác Phú một đoạn. Giọng nói này chắc chắn không phải người ở chung cư. Đã từ lâu nàng không thấy người lạ vào đây, không biết mấy chú bảo vệ đâu mà để người lạ xuất hiện ở đây thế này.
– Hình như là con bé này đó anh! – Tự dưng ở đống cát bên cạnh có hai người đứng lên, một tên cầm điện thoại chiếu đèn flash vào Thảo.
– Đúng rồi! Hê hê… em gì ơi, bọn anh chưa biết tên em? – Trong bóng tối mờ mờ và bị đèn flash chiếu vào mắt Thảo vẫn nhìn thấy có một tên gầy gầy, một tên thấp bé già già… Trời ơi… chẳng lẽ… bỗng dưng Thảo nghĩ đến lũ du côn hôm trước Thảo nhìn thấy ở sân chung cư, cái ông già gầy gầy nhỏ người này là một trong số chúng nó.
– Các chú là ai? Sao lại chiếu đèn vào mắt cháu? – Thảo sợ hãi lùi lại vài bước, bắt đầu thấy điều chẳng lành.
– Ơ kìa, bọn anh đang hỏi tên em cơ mà? – Cái giọng này chắc chắn của một ông già rồi, Thảo nheo mắt lấy tay dơ lên che ánh đèn flash.
– Các chú là ai? Các chú tránh ra không cháu kêu lên đó! – Thảo dọa bọn chúng, vì từ đây tới sảnh chung cư có một đoạn thôi, nhưng khi liếc ra đó chẳng thấy ai cả, với lại các chú bảo vệ đâu hết rồi… Thảo càng lúc càng sợ, nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh.
– He he… gì mà nóng thế em, cho bọn anh biết tên đi… – Tên gầy còm đi tới định đưa tay sờ vào người Thảo thì nàng lùi lại vài bước.

Thảo không nói gì, nàng nhìn ra ngoài đường thì thấy vẫn đông người lắm, nếu bây giờ hét lên không biết họ có nghe thấy không? Sân chung cư rộng quá, lại chẳng có bóng người nào, nàng còn đang đứng ở góc tối nhất nữa… Mà… bác Phú đâu rồi, nói chuyện từ nãy chắc bác phải nghe thấy chứ? Hay bác không có ở nhà… Thảo nghĩ chắc mình phải hét lên thôi… tình hình này không ổn chút nào…

– Aaaa… ưm… a… ưm… u… – Đang định hét thì bất chợt có một bàn tay to khỏe từ phía sau Thảo chụp lấy mũi và mồm nàng bằng một chiếc khăn…

Ngay lập tức Thảo vùng vằng nhưng không được hắn ta khỏe quá… Chết rồi… chiếc khăn này bình thường trong phim sẽ tẩm thuốc mê… Thảo sợ hãi dùng hết sức dãy dụa… Nhưng tên này khỏe quá, bọn chúng có ba đứa, vậy là hai đứa kia đánh lạc hướng Thảo để đứa còn lại vòng ra đằng sau…

– U… u… um… thả… um… – Là phận nữ nhi nên Thảo yếu hơn hẳn bọn chúng, tên đứng sau Thảo khá to con, một tay hắn chụp lấy miệng Thảo không cho hét, một tay hắn đưa lên ôm bộ ngực to của Thảo không chút do dự.
– To lắm chúng mày ơi! Hê hê… – Tên đằng sau sướng quá chim nó cửng cứng đơ dí vào mông Thảo. Thảo cảm nhận rất rõ. Lúc này Thảo sợ lắm rồi, nàng chỉ ngửi thấy mùi hôi của tên đứng sau, có một điều may mắn là chiếc khăn tên đó dùng không có thuốc mê gì cả, có lẽ hắn chỉ dùng khăn để Thảo đỡ cắn thôi.
– Im nào em… hê hê… – Hai đứa kia thấy vậy lao vào giữ chân Thảo, mỗi đứa một chân.
– U… u… u… – Thảo không hét không nói được gì, nước mắt nàng chảy giàn giụa, hai chân đạp loạn xạ… “bộp” nàng còn đạp trúng một tên, hình như cú đạp đó khá mạnh, vì bên dưới chân nàng đang đi một đôi guốc bệt.
– Mẹ cái con này dám đạp bố mày à? – Thằng gầy còm bay ra một đoạn đứng lên chạy tới tóm chặt chân Thảo. Cuối cùng bọn chúng cũng khống chế được nàng, thằng gầy và ông già già mỗi người tóm một chân, tên to con thì ôm Thảo bên trên, cả ba đứa khiêng Thảo lên.
– Um… um… um… Um… UM… UM… MMMMM – Thảo cố hét mà không thành tiếng, từ lúc sinh ra đến giờ chưa bao giờ Thảo sợ thế này, chưa bao giờ nàng bị đối xử thế này… bọn côn đồ này là ai… tại sao lại không ai đến cứu nàng… “Anh Minh ơi! Huhu… bố mẹ ơi!! Huhu” Trong đầu óc nàng lúc này chỉ nghĩ đến chồng và bố mẹ đẻ…

Lũ côn đồ khiêng Thảo ra một chỗ tối hơn, nó nằm trong góc khuất của chung cư, nơi để máy phát điện và gần khu chứa nước sinh hoạt… Thằng to con ngồi bịch xuống đất, nó đã khiêng Thảo một đoạn khá mệt, nó phải gồng bàn tay để che miệng Thảo lại, tên này cũng thông minh vì nó đã kéo khăn xuống để hở mũi cho Thảo thở.

Lúc này Thảo như đang ngồi dựa vào tên to con, hai chân bị hai tên kia túm chặt, bọn chúng tốc váy Thảo lên, trong bóng tối chúng chẳng nhìn thấy gì nhưng chúng được sờ đôi chân thon mịn của Thảo cũng quá sướng rồi…

– Thơm quá… đúng là gái nhà giàu… hê hê… – Chúng nói rồi không ngại ngùng mà thi nhau sờ vào bướm Thảo. Tên già kia thậm chí còn úp mặt vào bướm Thảo mà ngửi, hít. Bên trên tên to con đã thọc hẳn tay vào bên trong ngực Thảo bóp.
– To quá… mềm quá… chúng mày ơi… ngực con bé đẹp lắm… đầu vú nó nhỏ lắm… ha ha cương lên rồi chúng mày ơi… – Tên to con vừa bóp vừa hẩy hẩy mông chọc chim vào mông Thảo. Đầu tên to con nổi gân xanh lét, mặt đỏ ỏn như con chim chào mào, đôi mắt trợn lên trắng dã, cả đời hắn chắc chắn chưa được bóp bộ ngực nào to và đẹp thế này. Hắn vừa bóp vừa dí mũi vào tóc Thảo ngửi điên dại.
– Ưm… uummm… um… mmmm – Thảo dãy dụa một lúc, nàng đã thấm mệt, không còn sức chống đỡ nữa, nàng đã khóc rất nhiều, nước mắt chảy ướt hết chiếc khăn, lúc này không gì có thể diễn tả được nỗi sợ hãi của Thảo. Những nơi nhạy cảm của mình đang bị đám côn đồ này sờ mó và làm nhục… Nàng dãy dụa trong bất lực.

Nghe đồng bọn nói vậy tên già lao lên nghiến răng tranh bóp ngực Thảo, nhân cơ hội chân mình được giải thoát, Thảo thu chân lại và đạp một phát cực mạnh vào giữa ngực tên già, làm hắn lăn đùng ngã ngửa vài vòng ra đất. Ngay sau đó là một cú đạp vào mặt tên gầy. “BỘP! BỘP”!!!

– Im nào… ngoan nào em yêu… – Tên to con ngồi sau vẫn giữ được Thảo, vì ngồi thế này Thảo chẳng thể làm gì được, nó bóp ngực Thảo xong rồi luồn tay xuống sờ bướm Thảo.
– Aw!!! Mềm quá… mẹ kiếp, chưa bao giờ tao được sờ đứa nào ngon thế này, hôm nay dù có chết tao phải địt mày bằng được… – Vừa nói hắn vừa lấy tay miết và bóp bướm của Thảo bên ngoài chiếc quần lót, sau đó hắn đưa tay thọc vào bên trong làm Thảo sợ hãi, người nàng co rúm lại, nàng kẹp chặt đùi nhưng tay tên to con khỏe quá, hắn vẫn luồn vào bộ lông bướm mịn màng của Thảo.
– Um… u… um… ummm… – Thảo vẫn dãy dụa nhưng hắn ta quá khỏe. Lúc này dường như Thảo đã hết hy vọng, nàng chỉ còn chờ đến phép màu xảy ra thôi… Một mình nàng không thể nào chống cự được ba tên này. Bên ngoài tiếng xe máy vẫn rú ga chạy ầm ầm, tại sao… chung cư này… lại không có lấy một người… Bây giờ nàng thậm chí còn đang cảm thấy đau miệng vì tên này tóm chặt quá… huhu… ai đó… hãy đến cứu tôi với… Thảo khóc trong vô vọng…
– Ha ha… con bé sướng này chúng mày… nó chảy nước rồi nè… – Thằng to con thọc được tay xuống miệng âm đạo Thảo, nó rút ra dơ ngón tay ướt cho lũ đồng bọn xem và nó đưa vào miệng mút một cách ngon lành.

Thấy vậy Thảo cau mày, nàng tức lắm, thật là thô thiển, nàng dùng hết sức rút cánh tay đang bị khóa bởi bắp tay của tên to con, nàng bật mode đồ sát đưa tay ra đằng sau cào vào mặt tên to con.

– AU! Chết tiệt… đau đấy con ôn này!

Nó vừa nói vừa kẹp lại tay Thảo. Hai tên còn lại lao lên giữ đùi Thảo, chúng cúi xuống liếm phần đùi mịn màng thơm mát của nàng một cách ngon lành và hưởng thụ, đôi chân dài của Thảo không còn sức lực đã duỗi thẳng ra cho chúng làm gì thì làm… ba tên côn đồ, một già hai trẻ đang hãm hiếp Thảo, đứa mút, đứa bóp, toàn bộ cơ thể Thảo đang bị ba kẻ này sờ mút cơ thể một cách thô tục nhất… Điều này thực sự rất nghiêm trọng, và Thảo cũng không bao giờ nghĩ mình lại bị bắt cóc kiểu này, thật là trớ trêu khi nàng lại có chút sướng khi bị chúng làm vậy, bên dưới âm đạo Thảo đã rỉ nước nhờn ra chiếc quần lót… Tuy cực kỳ sợ hãi nhưng cơ thể nàng đã phản ứng lại, tất cả cũng chỉ vì quá lâu rồi nàng chưa làm tình… Tuy vẫn lý trí nàng vẫn rất mạnh, lúc này nàng chỉ ước có ai đó đến cứu mình…

– Chúng mày cởi quần lót nó ra cho tao! Nhanh lên không có người đến đó… – Thằng to con nói với thằng già và thằng gầy.
– Mày địt trước đi, rồi đến lượt bọn tao, con này ngon quá, chắc tao đút vào cái là tao bắn luôn mất hê hê… – Thằng gầy còm hớn hở vừa liếm vừa nói, nó bò như con tắc kè dưới đất, tay thì đưa ra sau bóp mông, tay thì sờ đùi, mồm thì liếm mút sột soạt.
– Thằng ranh con, để tao địt trước… tao sắp bắn ra đến nơi rồi… – Thằng già vừa nói vừa kẹp chặt chân Thảo, hắn ta dí chim vào chân Thảo nhấp, địt, như đang chơi chân nàng vậy, sau đó hắn đưa tay lên kéo quần lót Thảo xuống. Thảo ú ở dãy dụa, nàng vẫn cố gắng chiến đấu, nàng dùng chút sức lực cuối cùng để kẹp chặt lại đùi mình…

Chương trước Chương tiếp