Tột đỉnh giàu sang

Chương 137



Phần 137: LÀM TÌNH VỚI SƯ CÔ

Bình thấy sư cúi mặt xuống, hơi thở dồn dập, sắc mặt đỏ bừng, biết rằng cơ hội của mình đến rồi.

Nơi này hẻo lánh, tịnh xá gần nhất cũng cách năm mươi mét, cho dù có làm chuyện động trời đất cũng không ai nghe thấy gì.

Bình nhoài người lên, ôm lấy sư cô.

Sư cô giật mình kinh hãi, nói lớn:

– Thí chủ định làm gì?

Bình nói:

– Chuyện nam nữ là việc thiện lành được đất trời cùng khuyến khích. Phật pháp cũng không hề lên tiếng bài bác. Xin sư cho Bình được toại nguyện.

Gã ôm chặt lấy sư cô, bàn tay thọc ngay vào pháp y, tìm được ngực sư.

Thật không ngờ sư không mặc áo nịt ngực. Ngực sư rất lớn, mềm mại, hình thức như cái bát úp, đầu ti của sư nhỏ, màu hồng nhạt, không thua gì các tuyệt sắc giai nhân mà Bình đang sở hữu.

Được chạm tay vào ngực của bậc nữ tu khiến Bình kích động như muốn phát điên.

Sư cô Thích Đàm Thoa chống trả kịch liệt.

Cả một đời tu hành, không thể vì chút xao xuyến nhất thời mà buông bỏ dễ dàng như vậy được.

Sư gào thét cầu cứu, tiếng của sư vang vọng khắp chân núi, nhưng vẫn không vang được đến nơi có tăng đoàn cư ngụ.

Nước mắt chảy ướt đẫm gương mặt xinh đẹp của sư. Sư cầu xin gã dừng tay, lại nói rằng Đức Phật sẽ không truy cứu việc này, nhưng Bình không quan tâm.

Cho dù Đức Phật có truy cứu đi chăng nữa thì gã cũng nhất định phải chiếm đoạt được sư hôm nay.

Bình chấp nhận thà không có Tuyết Lan, chứ không thể không có sư. Sư là báu vật của chùa Tam Mụ, là vật cấm không ai được quyền đụng tới. Sự quyến rũ của sư lớn gấp mười lần Tuyết Lan.

Bình mặc kệ cho sư than khóc, kêu cứu, bàn tay cuồng loạn của gã đã sớm lột được pháp y của sư, để lộ thân hình trắng trẻo bốc lửa.

Sư cũng chẳng mặc quần lót. Toàn thân sư trần truồng, trinh nguyên, chưa từng bị bàn tay đàn ông chạm vào.

Cặp mắt của Bình đỏ quạch như dã thú, nước dãi chảy quanh miệng trông rất đáng sợ.

Gã đè ngửa sư ra sàn gạch mát lạnh, dùng sức trai tráng nam nhi khống chế cho sư không có cách nào cựa quậy.

Đôi môi của gã hôn cuồng nhiệt lên môi sư làm những tiếng cầu cứu của sư biến thành tiếng ú ớ không sao thoát ra được khỏi miệng.

Đùi gã như gọng kìm tách đôi chân của sư ra, con chim dũng mãnh tiến vào cái hang có lẽ là có ma lực nhất từ trước tới nay.

Thật hài hước khi sư cô là nữ tu trinh nguyên, cả đời dâng hiến cho Phật pháp, sống giản dị không màng danh lợi vật chất, mà cái lồn của sư lại có ma lực hơn cả các hoa hậu, người mẫu, ca sĩ, diễn viên Bình đã trải trong đời.

Lúc con chim của Bình phá vỡ màng trinh, sư khóc nức nở.

Thế là hết rồi. Đạo hạnh một đời đã tan theo dòng nước.

Bình không ngừng lại mà vẫn tiếp tục đưa con chim tiến sâu hơn vào trong hang.

Gã biết rằng đây là thời điểm then chốt.

Chiếm đoạt thân thể sư chỉ là bước đầu, bước quan trọng hơn nữa là chinh phục được trái tim nàng.

Nếu lúc này mà gã ngừng lại và nói lời xin lỗi thì mọi việc hỏng bét, sư sẽ mang chuyện này tố cáo rộng rãi, khi ấy danh dự sư cũng mất mà cuộc đời của gã cũng xong, đi tù là điều chắc chắn.

Điều gã cần làm là cuốn sư vào trong vòng nhục dục khiến sư chấp nhận đi theo gã mà không ngoảnh đầu lại. Khi ấy gã sẽ có được sư một cách trọn vẹn.

Bàn tay quá đỗi kinh nghiệm của Bình lần mò trên khắp thân thể sư cho đến lúc gã khám phá ra rằng cổ sư chính là điểm yếu nhất trên người. Mỗi lần gã chạm vào cổ là sư bất giác run người lên.

Gã lập tức di chuyển đôi môi và bàn tay lên cổ sư, trong khi chim vẫn cựa quậy một cách nhẹ nhàng trong âm đạo.

Âm đạo của sư từ chỗ khô rang bắt đầu tiết ra nước nhờn ngày càng nhiều. Đôi mắt tinh thông Phật pháp của sư trở nên đê mê đầy nhục dục, và sâu trong cổ họng sư phát ra các âm thanh nghe như tiếng rên rỉ.

Bình biết mình thành công rồi. Gã tăng tốc độ thúc chim vào người sư khiến sư quằn quại.

Sư cô Thích Đàm Thoa vốn đã mê gã sẵn, nên tuy bề ngoài phản kháng kịch liệt như vậy nhưng bên trong cơ thể lại không nghe theo lời sai khiến.

Đây cũng là lý do khiến Bình dám liều mạng. Nếu ngay từ đầu sư cô đã chẳng coi gã ra gì thì Bình tất kiềm chế bản thân tốt hơn, bởi gã biết hậu quả của các hành động liều lĩnh sẽ khủng khiếp đến mức nào.

Sư cô vẫn dùng tay đẩy gã ra theo thói quen, nhưng bàn tay vô lực yếu ớt. Đầu ti của sư căng cứng, nước nhờn thấm đẫm hai cái mông lớn, miệng sư mở ra như đóa anh đào ngày xuân.

Bình thấy sư chìm đắm trong nhục cảm như vậy thì càng địt mạnh hơn.

Chương trước Chương tiếp