Tột đỉnh giàu sang

Chương 65



Phần 65: GẶP BÀ NGUYỄN THU HẰNG

Hết nửa chai thứ hai thì Pháo Binz đã ngà ngà say.

Vân Anh tỏ vẻ quan tâm đến sức khỏe của gã:

– Nghe nói mai anh đi thi Tiếng Hát Trẻ rồi, uống nhiều như thế này có ảnh hưởng đến giọng hát không?

Pháo Binz cười khùng khục:

– Sợ gì? Anh đi thi mà có hát đâu?

Vân Anh ngạc nhiên hỏi:

– Đi thi mà không hát là sao ạ?
– Ghi âm hết rồi. Ra diễn tí thôi.
– Ồ, thế là hát nhép ạ?
– Ai cũng vậy thôi em ạ. Cuộc thi mang tính hình thức thôi, đã chọn xong người chiến thắng cả rồi.
– Hay vậy hả anh? Thế anh Pháo xếp thứ mấy?
– Anh thứ hai thôi. Con La Lê thứ nhất. Vốn anh Trung muốn xếp anh thứ nhất nhưng anh thấy ngại quá. Mình làm vậy quá lộ liễu, người ta cười vào mặt cho.
– Anh Pháo hát hay mà.
– Mình hát thế nào mình tự biết chứ. Anh có biết thanh nhạc quái đâu? Giọng hát cũng bình thường, không lên được nốt cao. Âm sắc không có. Anh vốn là người mẫu mà em. Sau này làm diễn viên anh còn thích hơn. Ca sĩ chỉ là bước đệm để đánh bóng hình ảnh tí thôi.
– Em nghĩ Tiếng Hát Trẻ uy tín lắm mà vẫn mua được hả anh?
– Mua được hết. Cuộc thi này là do công ty Thiên Phát của anh Trung đăng cai tổ chức mà, giám khảo do anh ấy chọn, ông nào bướng anh ấy loại ngay. Mỗi ông cầm năm trăm triệu, muốn tiêu gì thì tiêu. Lại chả sướng quá ấy chứ.
– Sao có chuyện như vậy mà chẳng ai biết anh nhỉ?
– Ồ, thế em lại không biết rồi.

Pháo Binz làm bộ vô tình chạm chân vào đùi của Vân Anh. Cô khẽ đẩy chân gã ra, nhưng cử chỉ của cô rất duyên dáng và thái độ của cô thay vì khó chịu lại có vẻ dịu dàng khiến gã say mê.

– Anh nói cho em biết đi.
– Thiên Phát vẫn trả lương cho các tờ báo lớn dưới hình thức hợp đồng truyền thông, nên cho dù gặp vấn đề gì cũng dập được ngay. Trên mạng xã hội thì khó kiểm soát hơn, nhưng mạng xã hội chỉ là nguồn tin không chính thống, có thể dễ dàng vu cáo đó là các thông tin bịa đặt.
– Có vụ đấy nữa hả anh? Những tờ lớn như Vnfastrain mà cũng mua được ạ? Em không tin đâu.
– Anh gặp bà Hằng tổng biên tập Vnfastrain suốt. Bây giờ nguồn thu từ quảng cáo đang xuống, không nhận tiền từ các công ty giải trí thì sống thế nào được em?
– Thế anh Trung trả cho Vnfastrain bao nhiêu một năm?
– Mười tỷ.
– Nhiều vậy cơ à?

Bình cứ một mực ngồi nghe. Cuối cùng nó đã hiểu ra tại sao Thiên Phát sở hữu đội ngũ ca sĩ, diễn viên, người mẫu nhiều nhất, nổi tiếng nhất và có sức hút nhất trong giới showbiz mà năm nào cũng lỗ, năm sau lỗ to hơn năm trước.

Đó là vì Trung đã dùng quá nhiều tiền vào việc chạy truyền thông.

Bên dưới chiếc bàn có máy ghi âm. Không chỉ có thế, ông Đức còn cử đến một người hỗ trợ cho Bình. Người này ngồi ở bàn kế bên, bí mật ghi lại hình ảnh cuộc trò chuyện, dĩ nhiên chỉ tập trung vào mặt Pháo Binz mà thôi.

Pháo Binz định gọi thêm chai nữa, nhưng Vân Anh từ chối, nói rằng đã đến giờ về.

Cô về mà không đưa cho Pháo Binz số điện thoại. Lúc cô về rồi, gã mới cảm thấy hình như hôm nay mình nói hơi nhiều.

Hai ngày sau, bà Nguyễn Thu Hằng, tổng biên tập của tờ Vnfastrain, nhận được cuộc gọi từ Trần Hữu Đức, đề nghị được gặp riêng bàn việc.

Trần Hữu Đức là một trong những người giàu nhất nước, lại là nhân vật đứng đằng sau tập đoàn Thiên Phát. Bà Hằng không dám từ chối.

Buổi trưa hôm ấy, bà Hằng đến điểm hẹn gặp. Trong phòng ăn được thuê trọn gói, ngoài ông Đức còn có một chàng trai trẻ hết sức cao lớn mà vừa chạm mắt trái tim bà đã trở nên xao xuyến.

Bà Hằng năm nay bốn mươi lăm tuổi, nhưng nhờ chăm chỉ tập luyện thể dục, đi spa và uống các loại thuốc bổ mà bà trông như mới ba mươi.

Bà đã có chồng và hai con. Chồng bà là công chức nhà nước, sống kín tiếng và hiếm khi xuất hiện cùng vợ tại các bữa tiệc sang trọng.

Vnfastrain là tờ báo mạng lớn nhất nước, đặc biệt mạnh về mảng thể thao, giải trí. Đội ngũ phóng viên và cộng tác viên của tờ này rất đông đảo, không chỉ trải khắp nước mà còn xuất hiện ở nhiều quốc gia trên thế giới.

Nhờ vị thế lớn mà bà Hằng không giống một tổng biên tập bình thường mà giống như một ngôi sao trong làng báo. Bà ý thức được hình ảnh của mình nên rất chăm chút ngoại hình và quần áo. Bà hợp tác chặt chẽ với các công ty giải trí lớn, do vậy thường nhận được lời mời tham dự sự kiện do các công ty này tổ chức. Sự xuất hiện của bà giống như tấm vé bảo chứng cho tầm vóc cũng như khả năng thành công của sự kiện.

Ngày hôm nay bà mặc bộ đồ công sở trông hết sức nhã nhặn nhưng cũng không kém phần quyến rũ.

Chương trước Chương tiếp