Tột đỉnh giàu sang

Chương 76



Phần 76: LÀM TÌNH VỚI LÂM TUỆ AN VÀ ĐÀM HOA TRÀ

Thu là trường hợp đặc biệt trong những trường hợp đặc biệt.

Bốn người phụ nữ thuộc tầng lớp thượng lưu này không chỉ được hưởng các điều kiện vật chất tốt nhất, chế độ dinh dưỡng tốt nhất, sự chăm sóc tốt nhất, họ còn thường xuyên tiêm các loại dưỡng chất cực kỳ đắt tiền vào cơ thể để chặn đứng, thậm chí đảo ngược quá trình lão hóa.

Nhờ vậy mà cả bốn đều rất trẻ trung và quyến rũ, bất chấp tuổi tác đã ở rất gần tuổi mãn kinh của người bình thường.

Trong đó Thu lại còn đặc biệt hơn nữa.

Hệ gene của nàng rất ưu việt, cơ thể khỏe mạnh nhưng mảnh mai, cao một mét sáu mươi tư mà nặng có bốn mươi tám cân. Mái tóc đen nhánh chưa một lần nhuộm.

Bàn tay của nàng thuôn dài, thon thả. Sắc môi chỉ cần bôi son dưỡng, không cần phải tô son màu đã đủ rực rỡ. Mắt nàng to. Mũi nàng cao, thẳng và sáng lấp lánh. Ngay cả lúc đeo khẩu trang người ta cũng biết nàng thuộc hàng tuyệt sắc giai nhân.

Gọi nàng là bà sẽ xúc phạm nàng. Về mặt bản chất nàng vẫn mang tâm sinh lý của một cô gái trẻ. Chẳng thế mà cậu trai ba mươi tuổi kia mới yêu nàng và khao khát được cưới nàng bất chấp lời ra tiếng vào.

Bình thấy nàng cúi đầu sợ hãi, nhưng không chạy ra khỏi nhà, hiểu ngay rằng mình vẫn có cơ hội.

Gã muốn ngủ với cả bốn người phụ nữ này, nhưng chuyện ấy không phải dễ, nếu làm sai cách rất có thể sẽ hỏng việc.

Trong số bốn người đẹp, Lâm Tuệ An là người phóng túng và buông thả nhất.

Lâm Tuệ An cũng rất đẹp. Cái đẹp của Lâm Tuệ An giống như Vân, mang đầy tính khiêu khích, nhưng Vân lạnh lùng và tham vọng, còn Lâm Tuệ An buông tuồng và nóng nảy.

Bình đứng cách Lâm Tuệ An chỉ một bước chân. Gã xoay người, nhìn thẳng vào mắt nàng.

– Có phải em đang đói không?

Ở tư thế này, con chim của Bình gần như chạm vào bụng của Lâm Tuệ An.

Lâm Tuệ An cúi đầu nhìn con chim đang vươn cao, cổ khô đặc. Ba người phụ nữ còn lại đều nhìn nàng trừng trừng.

Nàng khản giọng nói:

– Em đói.
– Em có thể ăn nếu muốn.

Hàm ý câu ấy thật rõ ràng.

Cả hai người đều không nói về việc ăn uống mà là tình dục.

Lâm Tuệ An hực lên một tiếng như trúng đạn. Nàng quay lại nhìn bà Hằng, nói với vẻ hối lỗi:

– Xin lỗi mày, tao không nhịn được.

Nàng quỳ xuống, mút chim cho Bình ngay giữa phòng.

Thu rú lên một tiếng, quay mặt đi không dám nhìn.

Hoa Trà thở dốc. Bà Hằng không ngăn cản Lâm Tuệ An, biết rằng chuyện gì đến sẽ phải đến.

Lâm Tuệ An là người phóng túng nhưng không phải phóng túng đến mức dám làm tình công khai trước mặt bàn dân thiên hạ.

Những người vây quanh nàng hôm nay đều là bạn bè thân thiết chẳng khác gì chị em ruột thịt. Người mà nàng đang mút chim cho thì lại quyến rũ quá đỗi. Sự kích thích mang tính bản năng trong nàng dâng lên quá mãnh liệt, không sao chống cự nổi.

Bình chỉ để cho Lâm Tuệ An mút chim vài phút. Gã đỡ nàng dậy, dìu đến bên cạnh ghế, vừa đi vừa cởi quần áo cho nàng. Lúc đến bên cạnh ghế thì nàng đã chẳng còn mặc gì trên người.

Bình đặt tay xuống bướm nàng, thấy nước đã nhoe nhoét. Gã đặt mông nàng lên thành ghế. Nàng chủ động dạng chân ra cho gã đút con chim khổng lồ của mình vào.

Ngực nàng săn chắc. Bụng nàng thon thả. Bướm nàng đã cạo sạch sẽ và có màu trắng. Môi nàng đang mở ra mời gọi.

Bình vừa hôn nàng, vừa địt nàng. Nàng kêu la ầm ĩ.

Gã không đeo bao cao su, nhưng nàng đâu thèm để ý? Nàng chỉ khắt khe với đám đàn ông tầm thường thôi, còn với gã thì nàng dễ tính lắm. Cho dù gã vừa mới đái thì nàng vẫn mở lồn ra cho gã đút chim vào.

Hoa Trà vô thức đặt tay xuống bướm, giọng khản đặc:

– Không thể để cho con An một mình hưởng hết được.

Bà Hằng bảo:

– Không còn ghét đàn ông nữa à?
– Đây đâu phải là đàn ông? Đây là giấc mơ của tớ.

Hoa Trà đến bên cạnh Bình. Gã vẫn tiếp tục địt Anh, người hơi xoay ra ôm lấy nàng. Miệng hôn, tay cởi áo thoăn thoắt. Từng thứ từng thứ một rơi xuống đất.

Nàng biết rằng người đàn ông này đủ bản lĩnh để dẫn dắt nàng, nên nàng phó mặc cho gã thao tác trên cơ thể mình cho đến khi người nàng cũng trần truồng như Lâm Tuệ An bạn nàng. Bình tiếp tục hôn và nắn bóp vú nàng một lúc mới đặt nàng nằm lên ghế. Gã nhét chim ra khỏi lồn Lâm Tuệ An, nhét vào trong người Đàm Hoa Trà. Gã bù đắp cho Lâm Tuệ An bằng cách quay sang ôm hôn và liếm láp đầu vú cho nàng.

Cả hai nàng đều sung sướng. Những tiếng rên rỉ hòa vào nhau như một bản giao hưởng đầy dâm dục.

Bà Hằng đứng bên cạnh theo dõi nãy giờ, đã nứng lắm rồi, nhưng Bình đưa mắt nhìn bà, rồi nhìn sang Thu.

Bà hiểu rằng gã muốn có cả cô bạn này nữa. Đây là mục tiêu lớn nhất của gã. Địt người phụ nữ ngày mai lấy chồng. Gã muốn bà đứng bên Thu để giữ nàng lại, không để nàng đi mất.

Trong một nhóm đông luôn có ngôi sao. Thu chính là ngôi sao trong nhóm, là người khó quyến rũ nhất nhưng cũng đồng thời là con mồi giá trị nhất.

Lồn của Lâm Tuệ An rộng nhưng lồn của Đàm Hoa Trà rất khít. Nếu không phải Bình có khả năng kiểm soát tâm lý siêu việt thì gã đã xuất tinh vài lần rồi.

Thỏa mãn cùng lúc hai người phụ nữ đẹp và có nhu cầu cao không phải là điều dễ dàng. Người bình thường không làm nổi. Thỏa mãn người đã ngủ với hàng tá đàn ông như Lâm Tuệ An lại càng khó.

Kích thước con chim của Bình vượt trội so với những người đàn ông mà Lâm Tuệ An từng quan hệ, gã cũng đẹp trai hơn, mùi cơ thể của gã quyến rũ hơn, kỹ năng làm tình của gã điêu luyện hơn, bao nhiêu yếu tố tác động vào khiến nàng không chịu được nữa.

Bình cho hai ngón tay vào bướm của Lâm Tuệ An, chọc sâu tận bên trong.

Nàng cắm ngón tay vào tấm lưng trần cường tráng của gã, cào một đường dài.

Lâm Tuệ An và Đàm Hoa Trà cùng rên lên đầy khoái cảm. Hai cơ thể khác nhau, hai tâm lý khác nhau, quãng thời gian quan hệ khác nhau, nhưng đã bị Bình dẫn dắt để đạt cực khoái vào cùng một thời điểm.

Hai nàng nằm vật lên ghế, thở dốc.

Chương trước Chương tiếp